THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 440

Giọng nói của anh rất bình tĩnh, Vương Xán bèn lấy chiếc di động từ

trong túi ra, đích thực là có mấy cuộc gọi nhỡ. “Xin lỗi, tại chỗ ăn quá ồn
ào, cho nên em không nghe thấy.”

Dưới ánh đèn mờ ảo, thực sự nhìn không rõ nét mặt của Trần Hướng

Viễn, đột nhiên anh khom người xuống, nhấc một thùng nước ở cạnh bên
lên. “Mau lên trên đi.”

Vương Xán ngạc nhiên: “Tại sao anh lại xách nước?”

“Ống nước ở tòa nhà nhà em ở bị đóng băng, lúc nãy khi anh tới, thấy

bố em xuống dưới nhà xách nước, không cẩn thận bị ngã…”

“Bố em không sao chứ?” Vương Xán vô cùng hoang mang, vội vã

chạy lên trên.

“Chắc là không sao, anh đã đưa bố em lên nhà ri.”

Vương Xán chạy một mạch lên tầng ba, bà Tiết Phượng Minh đang

đứng ở trước cửa nhà.

“Mẹ, bố con không sao chứ?”

“Không sao, không sao, bị trẹo thắt lưng một tí thôi, mẹ bảo bố lên

giường, chườm nóng rồi. May mà Tiểu Trần đưa ông ấy lên nhà, lại còn
xách hộ luôn hai thùng nước lên nữa.”

Cô chạy vào phòng ngủ của bố mẹ, chỉ thấy ông Vương nằm trên

giường. “Bố, bố không sao chứ, có cần đi bệnh viện không?”

“Không cần phải làm lớn chuyện thế đâu. Bố không sao đâu mà, là mẹ

con cứ bắt bố phải nằm lên giường thôi.”

Vương Xán lúc này mới yên tâm, đưa lời oán trách: “Tuần trước thầy

giáo Hà ở tầng dưới mới bị gãy tay đấy, con đã dặn bố mẹ đi đường phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.