THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 70

cảm nhận gió đêm rồi lặng lẽ nghe nhạc.

“Hỡi người em yêu, anh làm em yêu anh đến chết đi sống lại. Cũng

giống như những người đàn ông có người phụ nữ trong lòng, anh hiểu rằng,
tình yêu là sự cho đi. Vì thế chúng ta hãy cùng nhau khiêu vũ khi ngọn lửa
tình yêu trong anh đang rực cháy. Hãy ca tụng cuộc sống, hãy để em yêu
anh đậm sâu. Anh mãi mãi là vật báu duy nhất của em. Cho dù trên khuôn
mặt anh có biểu hiện bao cảm xúc đi chăng nữa, thì anh vẫn không thể đọc
được tâm tư của người con gái. Khi nào mùa hè lại đến?”

Trần Hướng Viễn bỗng tắt nhạc, chuyển sang nghe đài radio. Một

giọng nữ thanh trong đang thông báo tình hình thời tiết những ngày gần
đây: “… Thời tiết có nhiều biến đổi, về đêm có thể có những trận mưa
ngắn, nhưng ngày mai trời vẫn sẽ nắng, nhiệt độ dự báo sẽ tiếp tục tăng…”

Vương Xán nghiêng đầu về phía cửa sổ: “Khi nào mùa hè lại đến?

Không phải mùa hè đã đến rồi sao?”

“Em vẫn nhớ bài hát đó ư?” Trần Hướng Viễn nhìn sâu vào mắt

Vương Xán.

Vương Xán chỉ khẽ cười, anh không biết rằng, cô còn thuộc cả lời

dịch bài hát đó.

Trần Hướng Viễn dừng xe. Họ đã đến quảng trường đài phun nước lớn

nhất thành phố, xung quanh đài phun nước có rất nhiều người ngồi nói
chuyện phiếm, bọn trẻ con trượt patin lướt qua lướt lại. Một cô bé chỉ
khoảng hơn năm tuổi tiến về phía Vương Xán rồi ngã vào lòng cô. Vương
Xán ôm chặt cô bé, cô bé cười khanh khách làm Vương Xán cũng cười
theo: “Đứng vững chưa nào? Cô buông tay ra đấy nhé!” Cô bé gật đầu,
Vương Xán buông tay, cô bé lập tức quay người trượt đến chỗ khác.

Họ rời khỏi đám đông, bước đi dạo ven hồ cạnh quảng trường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.