THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 90

Vương Xán gọi hai cốc café đá rồi buột miệng hỏi: “Hôm nay anh

phải đi sao?”

“Nếu em bảo anh ở lại, anh sẽ lập tức đổi vé máy bay.” Hoàng Hiểu

Thành nửa đùa nửa thật nói.

“Đừng đừng, ở Thượng Hải sẽ có một thiếu nữ đau lòng đấy!”

“Bây giờ anh chưa có bạn gái.”

Vương Xán cười: “Vậy sao? Không phải tiếp tục anh sẽ nói là từ khi

chia tay em, anh chưa có bạn gái đấy chứ?”

“Nếu anh nói đúng thì em cũng sẽ không tin phải không?” Hoàng

Hiểu Thành cũng cười. Anh có một chiếc răng khểnh, vẫn như xưa, mỗi lần
cười trông có chút trẻ con. “Thật ra anh chưa có bạn gái, công việc bận rộn
quá, thời gian rảnh còn phải ôn luyện chuẩn bị học nghiên cứu sinh. Hơn
nữa, những người con gái anh gặp không phải là em.”

Giọng nói của anh nhanh và nhẹ, hình như có chút bông đùa, tất nhiên

Vương Xán không coi đó là thật.

Khi mới chia tay, cô đã từng rất nhớ Hoàng Hiểu Thành. Thậm chí cô

còn nghĩ là sẽ tranh thủ kì nghỉ, đến Thượng Hải xem cuộc sống của anh
thế nào. Thế nhưng cùng với sự bận rộn của công việc và sự thay đổi về
thời gian, cô nhận ra rằng, có lẽ anh đã bỏ rơi cô, nếu không anh đã không
dùng cách đó để chia tay, vàng không đến mức đến Thượng Hải mà không
liên lạc gì với cô. Cô tùy tiện xuất hiện trước mặt anh, sẽ trở thành một việc
bất ngờ nhưng không vui. Điều ngốc nghếch ấy, tốt nhất là không nên chạm
phải.

Còn hôm nay, Hoàng Hiểu Thành cũng chỉ là tranh thủ thời gian đi

công tác đến thăm cô mà thôi, cô không định cho anh cơ hội làm ấm tình
cảm nên lập tức chuyển chủ đề.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.