THÀNH PHỐ TRỘM - Trang 18

thù của nhà nước chứ? Anh phạm pháp mà bị bắt, anh chết chắc. Không có
thời gian đâu cho bất kỳ thủ tục pháp lý nào.

Vậy là bọn ta bỏ chạy. Bọn ta biết rõ Kirov hơn ai khác. Một khi bọn ta

đã chui được vào bên trong cổng sân và lọt vào bóng tối buốt giá của những
tòa nhà ngổn ngang, không ai có thể tìm được bọn ta cho dù họ có lùng sục
cả ba tháng. Bọn ta nghe được tiếng mấy người lính quát bọn ta đứng lại,
nhưng quan trọng gì; tiếng nói thôi không làm bọn ta sợ, chỉ có đạn mới tạo
ra sự khác biệt mà lại chưa có ai bóp cò gì cả. Grisha lao được tới cổng đầu
tiên - cậu ta phần nào có tố chất vận động viên nhất trong đám bọn ta - cậu
ta nhảy vọt lên những thanh sắt và đu người lên trên. Oleg ở ngay sau cậu
ta còn ta thì ở ngay sau Oleg. Cơ thể bọn ta yếu ớt, cơ bắp teo tóp vì thiếu
protein, nhưng nỗi sợ hãi giúp bọn ta leo lên cổng nhanh chưa từng thấy.

Leo gần đến đầu cánh cổng ta ngoái lại nhìn thì thấy Vera đã bị trượt

chân trên một mảng băng. Cô ta ngước lên nhìn ta, mắt cô ta tròn xoe khiếp
đảm, bò lồm cồm trong khi chiếc GAZ phanh xịch lại bên cạnh xác tên phi
công Đức và bốn người lính nhảy ra. Họ còn cách chục mét, súng trường
lăm lăm trên tay, nhưng ta vẫn còn đủ thời gian để du người qua cổng và
biến mất dạng vào trong Kirov.

Ta ước gì ta có thể nói với cháu rằng ý nghĩ bỏ mặc Vera chưa bao giờ

xuất hiện trong tâm trí ta, rằng bạn ta đang gặp nguy hiểm và ta đã đến cứu
cô ta không một chút do dự. Tuy nhiên sự thật là đúng khoảnh khắc ấy ta
căm ghét cô ta. Ta căm ghét cô ta vì đã vụng về đúng thời điểm tồi tệ nhất,
vì đã ngước lên nhìn ta với đôi mắt màu nâu đầy khiếp sợ ấy, lựa chọn ta
làm người cứu vớt cho dù Grisha mới là người duy nhất cô ta từng hôn. Ta
biết mình không thể nào sống nổi với ký ức về đôi mắt ấy nài xin ta, và cả
cô ta cũng biết điều đó nữa, và ta vẫn căm ghét cô ta ngay cả khi ta nhảy
xuống khỏi cánh cổng, xốc cô ta đứng dậy, và đẩy cô ta lên những thanh
sắt. Ta thì yếu, nhưng khi ấy Vera cũng chẳng thể nào nặng đến bốn mươi
cân. Ta đẩy cô ta lên cánh cổng trong khi đám lính quát tháo và gót ủng nện
rầm rập trên vỉa hè và khóa nòng súng trường roành roạch lên đạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.