THÀNH PHỐ TRỘM - Trang 191

18

Những người du kích có một ngôi nhà mặt cách hồ Ladoga vài cây số về

phía sâu trong bờ, một căn lều của thợ bẫy thú bỏ không từ lâu trên một
triền đồi linh sam rậm rạp. Cuối cùng bọn ta tới được đó một tiếng đồng hồ
trước khi trời sáng, bầu trời nhẫn nại ngã từ màu đen thành xám, một làn
tuyết mỏng rơi trong lúc không trung sáng dần. Mọi người dường như đều
nghĩ rằng tuyết rơi là một điềm lành, vừa lấp dấu vết của bọn ta vừa báo
hiệu một ngày ấm hơn.

Trên đường tới túp lều bọn ta đã bước dọc theo một triền núi trông sang

một ngôi làng khác đang cháy. Đám cháy lặng lẽ, những ngôi nhà nhỏ lụi
tàn vào trong ngọn lửa không hề kêu than, những quầng lửa bốc lên tận
trời. Nhìn từ xa thì cảnh đó dường như thật đẹp đẽ, và ta nghĩ kể cũng lạ
rằng cảnh bạo lực hung tàn đó lại thường rất bắt mắt, giống như những viên
đạn vạch đường trong đêm vậy. Khi đi qua ngôi làng bọn ta nghe thấy một
tràng súng nổ, cách xa không quá một cây số, bảy tám khẩu súng máy hòa
vào nhau. Tất cả bọn ta đều biết những phát súng đó nghĩa là gì và tất cả
bọn ta đều tiếp tục bước.

Căn lều của thợ bẫy thú nhìn như thể được đóng từ những tấm ván cũ và

những chiếc đinh han gỉ bởi một kẻ có tay nghề mộc vụng về và không có
chút kiên nhẫn nào cho công việc. Cánh cửa xệ lủng lẳng trên những bản lề.
Chẳng có cửa sổ nào, chỉ có một cái ống nhô thẳng ra khỏi mái lều để thoát
khói, cũng chẳng có sàn nhà ngoài nền đất nện chặt. Bên trong thì mùi phân
người nồng nặc đến nỗi hầu như không tài nào chịu nổi. Những bức vách
như thể được bào bằng móng vuốt, và ta tự hỏi không biết hồn ma của tất
cả lũ cáo lũ chồn bị lột da ấy có còn ám ảnh nơi này, hăm hở chờ lột da
sống những vị khách của chúng khi nến cháy hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.