THÀNH PHỐ VÔ TẬN - Trang 223

chút khó chịu nhíu mày một cái, đưa tay đẩy ngực đối phương, nhỏ

giọng nói: “... Nhức đầu... Tôi muốn ngủ......”

Khóe miệng Từ Thiếu Khiêm kéo lên một nụ cười nhàn

nhạt, đẩy mắt kính trên sống mũi một cái, trực tiếp ôm ngang lấy An

Nham, xoay người đi về phía phòng ngủ, còn vừa dịu dàng nói:

“Được, tôi đưa cậu đi ngủ.”

Đèn phòng ngủ được bật lên, gia cụ bên trong dưới ánh đèn

cam vàng, tựa hồ có vị ấm áp chỉ thuộc về “gia đình”.

Giường lớn siêu cấp chiều rộng King—size gần ba thước,

bên trên phủ nệm giường trắng noãn, đây là chiếc giường Từ Thiếu

Khiêm tự mình chọn lựa lúc ban đầu thiết kế căn nhà, không mua

được ở cửa hàng gia cụ, mà tìm người trực tiếp định chế, bởi vì An

Nham từ nhỏ có thói quen ngủ không tốt, rất thích ôm đồ vào trong

ngực lăn qua lăn lại, hồi bé còn vô số lần bị lăn xuống giường, cho

nên, giường của hắn nhất định phải thật lớn.

Mà chiếc giường đúng là lớn thật, năm nam nhân cùng song

song nằm xuống cũng sẽ không bị chật, hơn nữa đệm giường này vô

cùng mềm mại thoải mái, An Nham vừa được đặt lên, thân thể đã

vùi vào trong nệm giường mềm nhũn. Sống lưng tiếp xúc với cái

giường mềm mại, An Nham liền tự động đi tìm gối ôm, mới vừa tìm

được gối đầu muốn ôm, lại bị Từ Thiếu Khiêm tàn nhẫn giật ra khỏi

lồng ngực.

“Ưm?” An Nham phát ra âm thanh bất mãn, Từ Thiếu

Khiêm trực tiếp cúi đầu, rất dứt khoát ngăn lại đôi môi hắn.

Vừa hôn, vừa động tác nhanh lẹ thoát quần áo hai người,

dọc theo cổ hôn một đường kéo xuống bụng, lưu lại trên người hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.