THÁNH TÔNG DI THẢO - Trang 127

Ông nghĩ hồi lâu rồi nói:

- Khí tiết của ta cũng trường thọ với trời đất giang sơn này. Nhưng

cháu đã có lòng thành thì ta bảo cho cháu biết: cách bến sông này năm
mươi bước, ở gốc bên tả con thổ tinh (39), cỏ tốt hoa nhiều, bên dưới là hài
cốt ta đó. Bao giờ cháu đến khoảng trên bốn mươi tuổi thì cho cháu lập một
ngôi đền nhỏ ở bến đò, đằng trước mộ. Hai cột gian giữa viết một đôi câu
đối:

-----

(39)Thổ tinh: mảnh đất hình vuông.

Việc trước không bàn, tâm địa sạch trong

như nước lã;

Hối sau sao kịp, phận tôi ngay thẳng có trời cao.

Như thế là đủ. Nhưng phép vua rất nghiêm, không nên tiết lộ. Cháu

nhớ đến giờ Sửu đêm thứ năm, đợi ở bên cầu sông Thương, nghe tiếng trẻ
con khóc, tức là vợ con của cháu đã đến đó.

Nói xong, về cung.

Đến ngày hẹn, tướng quân cho vời cháu quan đến dinh, truyền lệnh lấy

áo quần khi mới đến, chính tay mặc cho. Một lát bảo anh ngồi nhắm mắt
lại. Anh chỉ nghe bên tai như tiếng nước triều đang lên, hoặc tiếng mưa gió,
rồi ngủ mê đi, không biết thì giờ lâu chóng thế nào nữa. Khi mở mắt ra thì
trời đã sáng, mà chính mình vẫn nằm trên ván cầu. Trở dậy xem chỗ ấy thì
là chính chỗ mình đã nằm ngả lưng ba năm trước. Bên chỗ nằm, thấy có
phong giấy trắng, mở ra xem có năm mươi lạng bạc có đề chữ: "Thống
quân sứ". Trong bụng biết là bạc của ông cho. Thu nhặt rồi đứng lên đi.
Cách bờ năm mươi thước, quả nhiên thấy một chỗ đất hình thổ tinh, y như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.