THÁNH TÔNG DI THẢO - Trang 128

lời ông đã nói. Một dòng nước chảy hình vành cung, hai đầu giao lại phía
trước mộ. Thực là nơi phúc địa kín đáo. Nhận kỹ ba bốn lượt rồi phóng bộ
đi nhanh. Hỏi thăm đường về sông Thương, đi hơn hai ngày mới tới mé cầu
bên sông. Hôm sau, cơm chiều xong, ra bờ sông đứng đợi. Gà gáy lần thứ
nhất, thấy phía thượng lưu trôi xuống một cái bè bằng chiếc chiếu, trên che
lá chuối tươi, trong có tiếng trẻ khóc. Với tay kéo bè vào, mở lá ra xem thì
thấy hai con nằm hai bên, vợ nằm giữa ngủ say. Bèn khua thức dậy, hỏi thì
người vợ ngơ ngác không hiểu gì cả.

Anh lại hỏi:

- Ông ta có dặn gì không?

Người vợ vẫn không hiểu gì khi nghe chuyện đã ba mươi tháng về

trước. Ông là ai? Chỗ ở là chỗ nào? Chỉ thấy lào phào bên tai, hoảng hốt
như hồn mơ mới tỉnh.

Bấy giờ mới đem nhau lên bờ, cùng về nhà cũ ở Vũ Ninh. Đến nơi thì

làng mạc và nhà bố mẹ vừa ngờ vừa sợ, không ai dám lại gần. Mọi người
bảo nhau rằng:

- Một anh thì ngủ mệt ở cầu Ninh Chúc, đã làm món ăn ngon cho quỷ

đói; một chị thì đắm đò ở sông Đức Thủy, làm cô bưng chổi cho thủy quan.
Lẽ đâu lại thành vợ thành chồng, sinh hai con trai được? Nếu không phải là
yêu tinh, tất cũng là quỷ dữ mà thôi.

Cháu quan nói thác ra rằng:

- Ngày tháng năm ấy, tôi ngủ ở cầu Ninh Chúc, bị bọn côn đồ bắt đi

đem giấu ở phòng đông, bắt giữ việc ghi nhật ký. Độ nửa năm trước đây,
bỗng thấy một người đem bán một cô gái trẻ, nói rằng: "Tôi thấy một xác
trôi ở bờ sông Thiên Đức, định vớt đem chôn. Nhưng khi khiêng lên còn
thấy thoi thóp thở, tôi tìm thuốc thang chạy chữa, hôm sau sống lại. Bây
giờ ai muốn lấy thì đem mười lăm lạng bạc đến đổi". Côn đồ thấy tôi làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.