THÁNH TÔNG DI THẢO - Trang 152

Ta nghĩ đi nghĩ lại hai ba lần, nhưng vẫn chưa hiểu ý. Sáng hôm sau ta

vào triều, vời học thần nội các đến, thuật rõ việc ấy và đưa hai bài thơ cho
mọi người xem để giải nghĩa.

Các học sĩ đều nói:

- Lời nói của quỷ thần rất huyền bí, không thể giải đoán ngay được.

Xin bệ hạ cho phép chúng tôi nghĩ kỹ xem thế nào rồi sẽ xin tâu lại.

Trải qua ba năm, không ai biết hai bài thơ có ý nói gì.

Một hôm ta ngủ trưa, mộng thấy người tiên thổi địch gặp ở Hồ Tây

khi trước. Ta mừng lắm, mời gã cùng ngồi, cầm tay nói chuyện vui vẻ.
Trong mộng lại nhớ đến hai bài thơ kia, đem ra hỏi.

Tiên thổi địch nói:

- Hai mươi tám ngôi sao Tao đàn đều là tài hoa bậc nhất trong thiên

hạ, mà không ai đoán được nghĩa ư? Đến cả cậu Tiên đồng đứng bên
Thượng Đế cũng bị phú quý làm mê muội mất rồi à?

Ta cười nói:

- Tiên triết ta có câu: "Không thể biết được mới gọi là thần". Đem lòng

trần dò lòng thần, dò thế nào được? Vậy nên ba năm nay muốn thân oan
cho người mà vẫn chưa được.

Tiên thổi địch mới giải nghĩa rằng:

- Hai người con gái ấy là yêu thần của chuông vàng và tỳ bà đó. Khi

xưa Lý Cao Tông chế nhạc, đặt tên chuông là kim chung, tên đàn là ngọc tỳ
bà. Là chuông, mà có tiếng tơ trúc, là tơ mà có âm hưởng của kim thanh,
cho nên mỗi lần đuợc tấu ở ngự tiền, vẫn được ban thưởng. Nhà vua rất
quý, đem cất vào nhạc phủ cẩn thận. Đến đời Huệ Tông, trễ nải chính trị,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.