THÁNH TÔNG DI THẢO - Trang 19

THÁNH TÔNG DI THẢO

Khuyết Danh

www.dtv-ebook.com

Truyện Người Hành Khất Giàu

Ở Tam Thanh có một người đàn bà góa trạc ba mươi tuổi, con cái

không có, bố mẹ chồng mất cả, anh em cũng ít, không một tấc đất cắm dùi.
Ăn thì lần bữa sáng mất bữa tối, một mình vò võ, gửi thân dưới rào giậu
nhà người ta, làm nghề giặt thuê để nuôi thân. Rồi thì, đã nghèo lại hay đau
ốm, nên hết kế sinh nhai. Người làng ai cũng đuổi và không ai cho vay
mượn. Mụ phải đến một mảnh vườn hoang của làng, nhặt mo rụng, vơ rạ
nát, bẻ cành tre, uốn cây nhỏ để làm một túp lều dung thân.

Từ đó, áo vá trăm mảnh, nón mê đội đầu, gậy tre chống gió, chiếu rách

che mưa, theo lốt chân cũ của Tấn Công tử (1)khi đi qua cánh đồng; học
thói thanh cao của Ngũ Minh Phụ (2)ngồi thổi ống tiêu. Khi thì chạy vạy
ngược xuôi, ngấp nghé đám tế xuân trong xóm; khi thì loanh quanh đây đó,
dòm ngó đám cúng mộ ngoài đồng. Lên núi tìm lương, lần cửa xin nước,
đến đâu mụ cũng khéo lạy khéo quỳ, khéo ton hót gia chủ, nên bao giờ
cũng kiếm được nhiều hơn các bạn hành khất khác. Cứ như thế hơn bốn
mươi năm, gió lạnh mưa ướt, sớm đi tối về, người làng không ai thèm nói
chuyện cùng. Bỗng dưng bẵng đi trong vòng mười ngày, trong lều vắng hẳn
khói lửa, sớm tối không ai thấy mụ đi lại. Trước còn nghe có tiếng rên rỉ,
sau thì thấy im lặng hẳn. Người làng biết là mụ đã chết, mới rủ nhau đến để
mai táng. Kẻ cho manh chiếu rách, người cho chiếc chão tre, rồi khiêng xác
đem chôn ở bãi tha ma.

Chôn xong, mọi người bảo nhau:

- Mụ già đã về Âm Phủ, lều mụ ta phải đốt đi. Nếu không thì rắn rết có

chỗ nương thân, sẽ gây hại cho người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.