THÁNH TÔNG DI THẢO - Trang 200

- Âm dương đôi cảnh khác nhau, các khanh làm sao biết được. Nhưng

hãy hỏi cụ già Yên Thường và hai bà cụ Nguyễn Đặng, ắt sẽ được biết.

Bấy giờ Ngô thị đang ngồi lĩnh hội lời dạy của Thánh Mẫu, mơ mơ

màng màng, chẳng rõ đầu đuôi. Bèn trộm nhìn Viên Nương tay chân dài lêu
nghêu, tấm lưng yểu điệu, duy trên mặt có một chấm đen. Cuộc đối thoại
đang rôm rả bỗng nghe gà nhà ai sau thôn Phù Minh eo óc gáy sáng.

Mẫu vẫy hai người lui về bên trái. Nương cùng Sinh cúi đầu bước

xuống thềm. Đến lúc ngoảnh lại ngước nhìn thượng điện thì đã vắng tanh
không một bóng người. Hai người đều thè lưỡi kêu rằng kì lạ thật. Ngớ ra
hồi lâu, hơn nữa từ phen gặp gỡ đến giờ chưa từng biết họ tên quê quán của
nhau, vừa rồi nghe Thánh Mẫu nói về Lân tử, Hầu tinh, nỗi quan hoài đôi
chốn còn như trong cảnh mộng. Bèn tạm ngồi trước thềm mà hỏi nhau về
căn do.

Sinh nói:

- Ta là con trai của Dương Công ở Gia Lâm, mẹ là bà Nguyễn thị sinh

ra. Truyền rằng Thái bà đi chợ Phù Lưu (chợ Trầu) tình cờ bởi gió mưa vào
trú dưới cung Tổ Long, về nhà mang thai quá nặng, đi đứng không nổi.
Người làng bảo là thai đá, vì thế đặt tên chữ là Dương Giới. Tuổi hai mươi
theo việc bút nghiên. Còn về cái tên Thạch Lân thì không thấy Thái bà nhắc
tới.

Lại bảo nàng rằng:

- Số phận một đời, trăm năm có hẹn, quý tộc hoa tông không dám mảy

may che giấu.

Nàng nói:

- Thiếp là con của Tri phủ họ Ngô làng Phù Ninh, Đông Ngạn. Mẹ

thiếp là Đặng thị đi qua dưới cây đa Dương Húc, bỗng có sở cảm, đến kì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.