THÁNH TÔNG DI THẢO - Trang 226

Lại nói chuyện Kiều Nương ngày ngày ở phòng dệt cửi, sầu vắng ủ ê,

bèn bảo Tiểu hoàn rằng:

- Hình hài của ta là tấm thân mà chàng Dương trước kia lúc chia tay ta

từng hẹn ước. Nay kì thu vi yết bảng đã xong, đôi mắt trông đã mỏi mòn
mà Kinh Bắc La Thành chưa có hàn huyên một câu nào cả. Em há không
thể vì ta mà đi thăm một chuyến được sao?

Tiểu hoàn thưa:

- Em vốn không dám từ chối. Song em từ nhỏ chỉ quanh quẩn trong

phòng the, không biết tìm hỏi nơi đâu. Vả lại chốn Kinh thành đô hội, mũ
áo như nêm, ngựa xe như nước, một thân con gái làm sao có thể hỏi cho ra
dấu vết cánh bèo.

Nương chẳng nghĩ được kế gì, chỉ đành ôm tình mà thôi vậy.

Gặp đêm Thất tịch, cảm nỗi ngày xưa, ngâm rằng:

Thất tịch hoàn kì tiếu Nữ Ngưu,

Thùy tư kim đối Nữ Ngưu tu,

Nhị Hà vạn khoảnh tương tư thủy,

Hạo thán vô nhân cúc nhất hồ.

Dịch:

Chức Nữ từng cười thất tịch nao,

Ai hay hay thẹn với chàng Ngưu!

Nhị Hà dòng chảy tương tư ấy,

Than thở không ai đến dốc bầu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.