THÁNH TÔNG DI THẢO - Trang 241

Sinh đọc hết năm điệu khúc của Ngô Nương, tình trạng quả là Hoàng

quyên ấu phụ. Nhưng oán khí sâu xa thì thật khác xa ý thơ Quan Thự, văn
dệt của Tô Huệ và gấm đề của Giáng Kiều. Phải chăng đúng như vậy?

Người xưa nói rằng trong thiên hạ khó giáo hóa nhất là đàn bà, xa thì

oán trách. Ta nên an ủi vậy. Bèn cầm bút viết lời tựa rồi đề 5 bài luật thi,
mỗi bài đều có điệu hát.

Tam sinh cựu ước đặc thác chư thiên,

Bách tuế túc nhân ủy chi vu mệnh.

Bái nguyệt từ trung so hữu kí,

Xuân hoa hà phụ ư đình phân.

Ức thi các thượng dĩ thành ngần,

Tiên lữ cảm vong ư mai tiễn.

Huống bắc nam do hữu nhạn, hà tu vô ích chi tương tư,

Nhi tùng bách hóa vi tam, vật bả vô nguyên chi trường hận.

Dịch:

Ước cũ ba năm, đặc biệt kí thác ở trời,

Nhân duyên trăm năm từ trước phó mặc cho mệnh.

Trong đền bái nguyệt, còn ghi. Hoa xuân đâu có phụ.

Trên gác nhớ thơ, thành dấu.

Tiên lữ dám quên nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.