THÁNH TÔNG DI THẢO - Trang 248

- Kinh Thi vốn là tình người có thể hưng quan quần oán, lời thơ có thể

cảm động lòng người. Cũng tại tiểu thư đầu têu ra cả: "Tranh tự bất lai hoàn
tất vãng, dã ưng vô hỉ diệc vô sầu". Không có đi thì không có lại, hẳn là
không hỉ cũng không sầu.

Nương nói:

- Xưa nay, tình khổ nhất là tử biệt sinh ly. Ta muốn im lặng mà được

sao?

Bèn họa lại nối theo vần cũ để trả lời. Tiểu đồng trở về, Sinh hỏi cách

xử sử của Ngô Nương. Tiểu đồng thưa:

- Xem qua ý của tiểu thư, trong động tĩnh và cách nói năng hay im

lặng, có lẽ muốn bày tỏ niềm sầu oán biệt ly bằng văn chương.

Đoạn, trình thơ của Kiều Nương:

Kỳ nhất:

Đài (31)đầu vãng sự sỉ du hương,

Tương bản tình hận ứng trường.

Liễu mạch (32)gia ngưng tiền ngọc bộ,

-----

(31) Nguyên bản viết đài bộ mộc, nghĩ là nhầm của đài bộ thủ, tạm

sửa lại và dịch như trên.

(32) Nguyên văn viết bách, nghĩa là mạch viết nhầm.

Lan đài không phiếm thiển quỳnh tương.

Tri quân bản nại Trình môn tuyết,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.