THÁNH TÔNG DI THẢO - Trang 57

Câu thứ năm có ba chữ: "nhất thập nhất" (

一 十 一 ) đem ghép lại

thành chữ "nhâm" (

壬 ). Ngày Nhâm ta sẽ đánh tan giặc và giết được tên

Hối nên câu thơ mới nói là "tiêu túc hối".

Câu thứ sáu có hai chữ "lục thiên" (

六 天 ) đem ghép lại thành chữ

"tân" (

辛 ). Đêm ngày tân ta sẽ gặp lại Mộng Trang như cũ, nên câu thơ

mới nói là thoại tiền duyên.

Câu thứ bảy không cần phải giải đoán.

Câu kết nói: mười lăm năm sau khi dời đi nơi khác, thì sẽ được gặp

chàng.

Đoán nghĩa bài thơ xong, Chu Sinh dẫu biết mình là người lấy vật,

nhưng nghĩa cũ tình xưa, lẽ nào quên được.

Sau đó, Sinh gặp chư tướng bàn rằng:

- Đường qua núi Hoa tuy gần, nhưng phải nhọc công chặt phá cây cối,

lại làm kinh động quân giặc. Chi bằng ta hãy men theo bờ ngòi Hồ, quanh
mé hữu đánh vào bên tả trại giặc; còn phó tướng thì đem quân theo đường
bộ, vòng sang phía đông núi mà lén đánh vào bên hữu trại giặc, như thế
mới là kế vẹn toàn.

Hổ phù đưa xuống, các tướng tuân lệnh răm rắp. Khi đến nơi quả

nhiên bắt sống được Vũ Văn Hối, Chu Sinh cho niêm phong kho tàng, biên
sổ dân đinh, đốt phá hết đồn lũy của giặc, xếp đặt công việc trong mười
ngày, rồi theo đường cũ kéo quân khải hoàn. Bấy giờ là ngày Tân Sửu, Sinh
đỗ thuyền bên núi Hoa, ngẫm nghĩ lời thơ cũ, đoán chắc sẽ được giấc mộng
hay. Mặt trời mới ngả bóng, Sinh đã cho chăng hổ trướng, nằm ngủ trong
thuyền. Quả nhiên chàng thấy ngay sứ giả khi trước cầm thẻ bài đến đón.
Sinh theo sứ giả đi, qua lâu đài lộng lẫy, thấy đẹp gấp mười khi trước.
Thoạt tới sân điện, Sinh đã thấy Quốc Mẫu ngự ngoài hiên, xa xa cất tiếng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.