THÁNH TÔNG DI THẢO - Trang 69

- Đường xa đêm khuya, phiền ông bà đến thăm. Hậu tâm ấy biết lấy gì

báo đáp?

Vợ chồng không hiểu duyên cớ, chỉ biết theo ông già bước vào trong

nhà. Ngồi nói chuyện qua loa một lúc rồi đi ngủ. Sáng mai, ông chài xin đi.
Ông già nói:

- Xin hãy tạm ngồi lại để Ngọa Vân làm lễ cho phải đạo làm dâu.

Ông chài nói:

- Dám hỏi Ngọa Vân là ai?

Ông già nói:

- Nó là con gái thứ tám mươi chín của lão đệ. Cùng lệnh lang là Thúc

Ngư gặp nhau ở bờ biển, liền có lời hẹn ước Chu Trần. Hiềm còn ít tuổi,
chưa tiện cho đẹp duyên cưỡi rồng, nên thường thường lại đây cho được
tiện nơi đỗ phượng. Đến nay đã ba năm rồi. Định đến cuối tháng này chọn
ngày cho về nhà chồng.

Đoạn gọi Ngọa Vân bảo rằng:

- Hai vị ngồi kia là bố mẹ chồng của con đấy, con phải lạy mừng.

Ngọa Vân ngồi lễ bốn lạy. Vợ chồng ông chài thấy con gái nhà giàu

sang, người lại đẹp, trong bụng rất mừng, chỉ hiềm chưa biết tung tích thế
nào.

Một lát, cơm được bưng lên. Ông chài nhìn trong vạc xanh đặt trên

bàn ăn, thấy toàn là vật sống đang bơi nhảy. Có thứ quẫy lượn như rồng,
cũng có thứ chạy bon bon như ngựa, có thứ như lũ trẻ đùa bỡn, cũng có thứ
như đàn gà chọi nhau. Tuy mỗi vật chỉ nhỏ bằng đầu ngón tay, mà vảy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.