THÁNH TÔNG DI THẢO - Trang 78

(11) Tần Thủy Hoàng đốt sách, nhưng sách bói, sách thuốc đều không

đốt mà vẫn đặt quan Thái sư để trông coi.

(12) Trước khi Hán Văn Đế từ đất Đại vào làm vua, còn do dự. Sau

xem bói được quẻ Đại Hoành. Quẻ này nói "làm vua tốt", bấy giờ mới
quyết định.

(13) Khi Vương Mãng cướp ngôi nhà Hán, hào kiệt các nơi nổi lên

chống lại. Bấy giờ có Vương Lang là một thầy bói có tiếng cũng nổi dậy
chống Vương Mãng, có nhiều người theo.

Hỏi đến anh điếc. Điếc trừng mắt nhìn ta mà nói rằng:

- Làm chúa thiên hạ, làm chủ một nhà, quý nhất là người điếc. Thiên

hạ mong mỏi mà không thể được, cũng là người điếc. Những kẻ chỉ khu
khu một quan một chức đáng so sánh cao thấp với tôi.

Ta nghe nói lấy làm lạ, quát mắng rằng:

- Nói xằng! Ngươi lấy lẽ gì mà nói vậy?

Anh điếc thưa rằng:

- Làm vua như Ngu Thuấn cũng đã đủ, nhưng còn phải hỏi các quan

nhạc để rộng tai nghe việc bốn phương (13), bảo người nghe các thanh âm,
để chỉnh sáu luật (14), không điếc là gì? Phàm những người ở ngôi trời,
phải có bầy tôi can ngăn để làm "nhĩ quan" (15), không điếc là gì? Không
thế thì lại rủ bông vàng để che tai (16), không phải là xem trọng điếc ư?
Không điếc thì không làm nổi bố vợ (17), không phải là quý điếc ư? Huống
hồ bỏ không thèm nghe những câu thị phi, chẳng để lọt tai những lời gièm
nịnh. Mình ngồi bệ vệ, lấy mắt mà trông. Giả sử người trong thiên hạ mà
đều như tôi, thì Kinh Thi không phải vịnh câu "có tai bên vách" (18), đức
Khổng không phải răn việc nghe lỏm ngoài đường (19). Còn một điều nữa:
giả sử thiên hạ mà đều như tôi, thì mọi việc có thể lấy tâm mà hiểu, lấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.