THÁNH TUYỀN TẦM TUNG - Trang 16

tô, sợ gặp phải người trong chính quyền nên mới trốn đi. Phần tử đầu cơ
buôn đi bán lại như hắn, sợ hãi là chuyện thường tình. Nhưng sau này tôi
mới biết, thằng ôn chết dẫm đó thấy được sự huyền bí ẩn dấu bên trong con
dấu nên mới bỏ chạy một mình.

(1) Kiểu nhà có ba ngôi viện, mỗi ngôi viện lại có ba gian: nhà chính,

nhà ngang và trái nhà

Tôi vừa mới bước vào sảnh đường thì đã có một gã thư ký gầy tong

teo như cây sào tiếp cận. Hắn ta nhìn tôi một cái, đôi mắt không biểu lộ bất
cứ tình cảm gì, đưa ra một tờ giấy Tuyên Thành hơi mỏng, nói: "Tiên sinh,
mời ghi tên."

Tôi cảm thấy tương đối khó hiểu vì chưa từng nghe thấy cửa hàng nào

bắt phải ghi tên lại cả, nhưng nếu đây là quy tắc của người ta, mình đã là
khách không mời mà tới thì cũng không tiện thắc mắc làm gì, đành phải
cầm bút ghi tên lại. Cây Sào ngắm nghía chữ tôi hồi lâu, sau đó đi ra cửa,
nói với đám người bên ngoài: "Hôm nay khách tới đã đủ, ai có hứng thú
ngày mai nhớ đến sớm." Nói xong hắn ta đóng cửa gỗ lại, cài then rồi quay
gương mặt vô cảm lại nói với tôi: "Hồ tiên sinh, mời vào nội đường."

Cây Sào dẫn tôi quẹo trái rẽ phải, không hề có tiếng bước chân nào.

Nhiều lần tôi thầm nghĩ, chẳng lẽ hắn ta đang là là lướt trên mặt đất. Lúc
vào đến nội đường thì bên trong đã có mười mấy người trung niên, có một
vài vị, chỉ cần nhìn cách thổ nạp là đã đủ là dân lành nghề thường xuyên
lăn lộn ngoài xã hội. Còn chưa bước hẳn vào trong, tôi đã thấy ánh mắt mọi
người đồng loạt chiếu vào mình. Tôi vừa đi vào vừa mỉm cười với mọi
người. Bọn họ thấy chỉ là một thằng ranh chưa ráo máu đầu nên chẳng
thèm bận tậm, lập tức quay đầu hết trở lại.

Thấy không ai có ý bắt chuyện, tôi bèn tới một góc khuất nẻo không ai

chú ý tới rồi ngồi xuống. Cây Sào quả thực xứng với chức danh thư ký, hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.