THÁNH TUYỀN TẦM TUNG - Trang 17

ta rót nước cho từng người một, xong rồi chậm rì rì lấy một cái hộp gõ
mang phong cách cổ xưa ở sau tấm bình phong ra, nói: "Các vị, mời xem!"

Nói thì chậm nhưng xảy ra thì nhanh. Ngay khi hắn ta mới mở hộp gỗ

ra, toàn bộ đèn trong phòng đều tắt ngấm. Tôi còn chưa thích nghi với bóng
tối thì đã có mấy người đứng bật dậy. Chỉ thấy trong hộp có một viên hổ
phách to cỡ mắt trâu, tỏa sáng chói lọi trong bóng tối. Tôi thầm nghĩ, thật
phí công, diễn hoành tráng cả nửa ngày trời mà chỉ lấy ra có một viên đá
mắt mèo lừa mọi người. Xem ra, chủ cửa hàng chỉ là tên giang hồ bịp bợm
hữu danh vô thực.

Khách trong nội đường cũng có cảm giác giống tôi, đôi mắt người nào

cũng ít nhiều tỏ ra khinh thường. Trong số đó có bao gồm cả người râu
xồm ngồi ngay cạnh tôi. Gương mặt chữ điền sa sầm xuống, ông ta đập tay
xuống bàn: "Lão già họ Tang chết tiệt kia, ông có ý gì mà dám lấy loại thứ
phẩm này ra trêu đùa ông đây."

Tôi ngồi gần gã nhất, lại cùng một bàn nên hảo tâm khuyên gã: "Ông

chú bớt giận. Buôn bán là thuận mua vừa bán, không đáng vì chút chuyện
nhỏ mà tổn thương hoà khí." Tôi có lòng hảo tâm khuyên ông ta, không
ngờ ông ta tuy nhỏ thó nhưng cái tôi lại chẳng nhỏ chút nào, chỉ tay vào tôi
quát lên: "Thằng nhóc con mày là con cháu nhà ai mà dám khiêu khích ông
đây?"

Tôi thấy một kẻ cường hào ác bá ngạo mạn kiểu Nam Bá Thiên(2) như

ông ta, không đánh cho dập đầu ngay từ đầu thể nào cũng được đằng chân
lân đằng đầu. Ông còn định cố giả bộ ba hòn núi lớn(3) để áp bức cậu mày
đây chắc. Tôi lập tức xắn tay áo lên, thể hiện lập trường của mình: "Chúng
ta kiên trì phản đối chiến tranh. Nhưng nếu chủ nghĩa đế quốc nhất định
phát động chiến tranh, chúng ta cũng sẽ chẳng sợ hãi. Thái độ của chúng ta
với vấn đề này giống như với 'chống phá', thứ nhất phản đối, thứ hai không
sợ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.