THÁNH TUYỀN TẦM TUNG - Trang 456

đội đất chui lên, cứ như là quay về dương gian chỉ để tìm chúng tôi mà tấn
công vậy.

"Cậu có còn nhớ lũ bánh tông này xuất hiện như thế nào hay không?"

Tôi nhớ lại lúc ban đầu những thi thể bám dây leo trèo từ trên đỉnh đền
xuống, trong lòng chợt nảy sinh nghi ngờ, "Lúc ấy tớ thấy những đồng đội
đã chết của Lâm Phương bám dây leo trèo xuống, về sau hình như có âm
thanh nào đó giống như là tín hiệu vang lên có phải không?"

Tuyền béo ngẫm nghĩ một lát: "Đúng là có một tiếng kêu rất chói tai,

na ná như tiếng còi dùng khi huấn luyện ở dã ngoại. Chẳng lẽ có kẻ khốn
nạn trời đánh nào đang đối phó chúng ta từ một nơi bí mật nào đó?"

"Nhiều khả năng là như vậy! Tớ nghe nói ngoài đường có rất nhiều bí

thuật có thể điều khiển cương thi tấn công con người. Vừa rồi tiếng cười
nói không chừng tựu là có người đang âm thầm điều khiển lũ bánh tông
này."

"Không phải tớ đang nghe kể chuyện thuyết thư đấy chứ?" Tuyền béo

gãi đầu, "Giờ là thời đại nào rồi, máy bay đại pháo bay đầy trời, chẳng lẽ
còn có lão ngoan đồng nào dùng bánh tông để tấn công con người hay sao.
Nhưng mà, nếu đúng như cậu đã nói, đây thực sự là một con đường nhanh
chóng để kiếm tiền làm giàu. Khi nào trở về, chúng ta thuê một trung đội
bánh tông giúp bà con nông dân làm ruộng, vừa tiết kiệm sức lao động lại
vừa không tốn lương thực nuôi bọn chúng."

Tôi thở dài một hơi: "Hãy bớt suy nghĩ tới những ý tưởng hão huyền

đó đi, chúng ta có thể sống sót chạy ra khỏi đây hay không mới là vấn đề
thiết thực, bọn chúng đã chặn kín cả đường đằng trước lẫn đằng sau rồi. Bị
xác chết giam chân đến chết đói trên đàn tế, nếu mà truyền ra ngoài thì
đúng là một chuyện cười muôn thưở!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.