THÁNH TUYỀN TẦM TUNG - Trang 457

Tuyền béo dõi mắt nhìn ‘Con đường lát vàng’ cách đó không xa: "Bên

này bánh tông vây đàn tế, Mô Kim Hiệu Úy bị trói chân, bên kia tự do đang
vẫy gọi, trên đời mấy ai chẳng đau lòng."

Tôi nói: "Cậu thừa cơm hay sao thế, chết đến nơi rồi mà còn thơ với

thẩn. Động não nghĩ ra vài câu trăng trối rồi khắc vào trên mặt tế đàn mới
là thiết thực."

Tuyền béo hơi nhăn mũi lại: "Lão Hồ, tớ đã chuẩn bị tinh thần hy sinh

thân mình cho chủ nghĩa cộng sản rồi, cậu ném tớ xuống dưới đi rồi tìm cơ
hội mà chạy trốn."

Tôi nói: "Đã cùng đường bí lối đến mức như vậy đâu! Nếu như có

người âm thầm điều khiển lũ bánh tông này, mục đích hiển nhiên là muốn
giam chân chúng ta ở chỗ này. Chúng ta cứ ở đây thi gan với hắn, xem lúc
nào hắn mới chịu cháy nhà ra mặt chuột."

Tuyền béo nói: "Tất cả chỉ là suy đoán của chúng ta, nếu như không

có ai, chúng ta chẳng phải sẽ chết đói trong ngôi đền thần này hay sao?"

Tôi nói như đinh đóng cột: "Không, khẳng định là có! Hơn nữa người

này là ai, tớ đã chắc chắn được tám chín phần mười rồi."

Đúng lúc này, một cảnh tượng kỳ lạ bỗng nhiên xuất hiện. Sau khi một

tiếng kêu chói tai đột ngột vang lên, lũ bánh tông đang chen lấn xô đẩy
quanh đàn tế, bỗng đồng loạt dạt sang hai bên chừa ra một con đường.

Tuyền béo kinh ngạc thốt lên: "Đm, bánh tông xếp thành hàng ngũ,

không phải để hoan nghênh vua của chúng tới duyệt binh đấy chứ?"

Tôi mỉm cười: "Cậu thấy chưa, đối phương đã hết kiên nhẫn, sắp đi ra

đánh bài ngửa rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.