THÁNH TUYỀN TẦM TUNG - Trang 82

Luật sư Tần lấy ra mấy văn bản trong két sắt đưa cho tôi, nói: "Anh

Hồ Bát Nhất, đây là di chúc của ông cụ Tang, về cơ bản chúng tôi đã thống
nhất các điều khoản. Nhưng điều khoản cuối cùng tương đối đặc biêth, hi
vọng anh có thể cân nhắc kỹ lưỡng trước khi quyết định."

Tôi cầm lấy rồi xem lướt qua, không biết nên khóc hay nên cười. Tôi

quay lại bảo với Tuyền béo: "Cậu cầm lấy mà xem này, trong đây còn nhắc
tới cả cậu nữa đấy, ông cụ quả thực có tài tiên tri."

Tuyền béo rất ngạc nhiên, cầm lấy nhìn lướt qua, sau đó giận dữ làm

ầm lên: "Đm, cái loại hiệp ước không bình đẳng thế này, chết cũng không
thể ký. Lão Hồ, tớ phải nói cho cậu biết, chúng ta có tình nghĩa cách mạng
hơn hai mươi năm, cậu không thể nào vì vài cái món đồ cổ rách nát mà
quên mất gốc đấy."

Trong di chúc của ông cụ Tang, điều khoản cuối cùng quy định rõ

ràng: Người nào kế thừa y bát của Tang Ngọc Cát tôi, phải đoạn tuyệt qua
lại với toàn bộ bạn bè thân thích mang họ Vương. Nếu cố tình vi phạm,
tước quyền thừa kế vĩnh viễn.

Luật sư rất xấu hổ, bảo rằng đây là ý muốn của người ủy thác. Vào

thời điểm lập di chúc, anh ta cũng đã từng đặt ra nghi vấn, nhưng ông cụ
Tang hết sức cố chấp, kiên quyết không chịu nhượng bộ một chút nào. Tôi
nói: "Đây là quyền của ông cụ, chúng ta nên tôn trọng."

"Vậy ý của anh Hồ là?"

"Ai thích ký thì ký, kể từ hôm nay trở đi chuyện này không còn quan

hệ gì tới tôi."

Thực ra, từ trước khi đến nước Mỹ, tôi vẫn luôn đau đầu tìm cách

thoát thân khỏi "Nhất Nguyên Trai". Giờ có một cơ hội trời cho như vậy,
tôi đương nhiên phải nắm thật chặt. Dù không hiểu ông cụ Tang định giở
trò ma mãnh gì, nhưng chỉ cần tôi ỷ vào điều khoản này để bắt bẻ, họ sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.