THÁNH TUYỀN TẦM TUNG - Trang 83

không dám ép buộc tôi ký tên, bởi dù sao quyền quyết định cũng nằm trong
tay tôi. Chọn bạn bè hay là chọn giang sơn, mấy người không liên can các
vị không có quyền xen vào.

Tuyền béo giơ ngón tay với tôi: "Lão Hồ, vậy mới được chứ! Cậu

không bị mê hoặc bởi viên đạn bọc đường của lũ tư bản, không hổ là chiến
sĩ ưu tú của Mao Chủ Tịch."

Tôi và Tuyền béo đứng phắt dậy bỏ đi luôn, Tần luật sư đuổi sát theo

sau theo chúng tôi không rời. Khi đến phòng khách đã làm kinh động đến
ông chú Tiết. Nghe kể lại ông cụ Tang lập một bản di chúc như vậy, ông
gượng cười nói: "Dù đã nhiều năm trôi qua, ông ấy vẫn không thể xóa nhòa
niềm căm hận trong lòng. Anh bạn trẻ, việc này chẳng thể trách cậu được.
Tuy nhiên, ông ấy thực sự có nỗi khổ tâm. Nếu không phiền, cậu ngồi
xuống, nghe tôi kể lại từ đầu. Chờ đến khi rõ ràng nguyên nhân trong đó rồi
hãy đưa ra quyết định."

Vừa mới nghe nói phải nghe kể lại chuyện cũ, tôi vội vàng phân trần:

"Không dối gạt ông, lần này cháu đến nước Mỹ chủ yếu là để cưới vợ.
Thầy bói nói, nếu cháu không tiến hành cưới, làm trễ giờ lành, tương lai sẽ
phải chịu cô độc cả đời. Câu chuyện của ông, ông cứ giữ lại. Nếu có dịp
thuận tiện, cháu sẽ đưa vợ quay lại nghe kể sau."

Nói xong, tôi và Tuyền béo chạy thục mạng ra khỏi cửa chính. Tuyền

béo vừa chạy vừa hỏi có cái quái gì mà tôi sợ thế. Tôi bảo, mấy ông lão rất
thích kể lại chuyện xưa. Lần trước đã kể mất cả một đêm, hôm nay lại ngồi
nghe ông ấy kể lại từ đầu, vậy thì chẳng biết phải ngồi chết dí đến năm nào
tháng nào nữa hả trời?

Tuyền béo nói: "Vậy chúng ta làm sao bây giờ, cậu có địa chỉ của

Shirley Dương không?" Tôi bảo chỉ biết là viện bảo tàng quốc gia, vị trí cụ
thể ra sao thì không rõ lắm. Cậu ta bảo vậy thì dễ thôi, có lẽ viện bảo tàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.