THẬP NHỊ BINH THƯ - Trang 185

Dân chúng không chịu hi sinh.
Nếu hiệu lệnh dứt khoát pháp chế rõ ràng thì có thể làm cho binh sĩ tiến lên.
Người tiến bộ thì được thưởng.
Kẻ đào ngũ thì bị phạt.
Cho nên ra quân là thắng lợi.
Hành động là lập được công.
Ngày nay một trăm binh sĩ là một tốt.
Một ngàn binh sĩ có một quan Tư Mã chỉ huy.
Một ngàn binh sĩ có một vị Tướng chỉ huy.
Dùng binh ít mà thắng binh nhiều.
Dùng binh yếu mà thắng binh mạnh
Bệ hạ thử nghe lời của hạ thần thì có thể sai khiến được ba quân.
Giết một người mà giữ được hình luật thì cha không dám tha cho con, con

không dám tha cho cha, huống chi là người dân trong nước.

Một tên giặc cầm kiếm đứng ở giữ chợ muôn người đều tránh xa.
Theo hạ thần thì:
Nếu không có một người dũng cảm thì muôn người đều nhút nhát.
Nghe theo lời của hạ thần thì có thể khiến cho ba quân dám hi sinh, khiến

cho địch không chặn ta ở phía trước, không dám đuổi ta ở phía sau mà quân ta
ra vào tự do.

Binh ra vào tự do là binh của bậc bá vương.
Cầm mười vạn binh mà thiên hạ không dám đương đầu, đó là Hoan Công.
Cầm bảy vạn binh mà thiên hạ không dám đương đầu, đó là Ngô Khởi.
Cầm ba vạn binh mà thiên hạ không dám đương đầu, đó là Tôn Võ Tử.
Nay các nước trong thiên hạ đều có không dưới hai mươi vạn quân nhưng

không tạo được công danh đó là vì không biết sáng tạo.

Pháp chế rõ ràng thì một người chiến thắng, mười người cũng theo đó mà

chiến thắng.

Mười người chiến thắng thì trăm, ngàn vạn người cũng theo đó mà chiến

thắng.

Cho nên nói:
Khí giới và lương thực đầy đủ, tinh thần võ dũng được bồi dưỡng. Như vậy

khi ra quân nhanh như chim cắt bắt mồi, như nước tuôn từ khe cao ngàn nhẫn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.