THẬP NHỊ BINH THƯ - Trang 288

một thành nhỏ, xếp cất cờ xí, hạn chế việc đánh chiêng trống, khiến cho quân
địch không biết đặt tay chân vào đâu.

Phép đánh ở lũng núi là khéo đặt quân mai phục, lợi ích ở chỗ đánh mạnh,

cho hạng sĩ tốt lẹ chân đánh ở phía cao, cho hạng sĩ tốt liều chết đi về phía sau,
sắp quân mang nỏ mạnh để xông vào đánh dùng đoản binh để tiếp chiến theo,
bên kia không tiến lên được, bên ta cũng không tới được.

Phép đánh trên mặt nước, lợi ở chỗ dùng thuyền chèo, chọn sĩ tốt đã luyện

tập để cưỡi thuyền, cho trương cờ xí cho thật nhiều để lừa gạt quân địch, cho
bắn nỏ mạnh thật trúng, dùng đoản binh để giữ gìn, đặt hàng lao vững chắc
(sáo, đăng) để bảo vệ, thuận theo dòng nước chảy mà đánh.

Phép đánh ban đêm lợi ở chỗ kín đáo, hoặc cho quân ẩn nấp, ngựa ngậm

hàm thiết, ra đi vào lúc không ngờ, hoặc dùng nhiều lửa, trống để làm rối loạn
tai mắt, cho phóng ngựa mà đánh vào, thì có thể thắng vậy.

XXXXIII HÒA HIỆP MỌI NGƯỜI

Phép dùng binh cất yếu là hòa hiệp nhân dân, nhân dân mà hòa hiệp thì

không cần khuyên bảo, họ cũng tự đánh vậy.

Nếu nha lại và sĩ tốt nghi ngờ nhau, nhân sĩ và dân chúng không giúp đỡ,

mưu kế của trung thần không được dung nạp, bọn tiểu nhân bàn luận việc ám
muội, bọn hủy bang, dèm pha nẩy nầm sinh ra, thì tuy có trí thức như vua
Thành Thang và vua Vũ Vương mà cũng không hơn được một kẻ thất phu,
huống hồ là nhiều người sao?

Cho nên sách Truyện nói rằng: Việc binh cũng giống như lửa, không ngăn

chặn thì sẽ tự cháy vậy .

XXXXIV XEM XÉT TÌNH HÌNH

Việc binh khởi sự do ở thực tình:
Ở gần mà yên tĩnh, đó là nhờ cậy vào hiểm trở;
Ở xa mà khiêu chiến, đó là muốn người ta tiến tới;
Cây cối lay động, đó là giặc tới;
Bụi mù thấp mà rộng, đó là giặc đi chân mà tới;

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.