THẬP NHỊ BINH THƯ - Trang 289

Bụi mù cao mà nhọn, đó là giặc đi xe tới;
Lời nói mạnh mẽ mà lại đánh ngựa đi, đó là giặc muốn lui;
Lời nói tự khiêm, tự hạ mà chuẩn bị ráo riết, đó là giặc muốn tiến tới;
Nửa tới, nửa lui, đó là giặc muốn dẫn dụ bên ta;
Chống gậy mà đi, đó là giặc bị nạn đói;
Thấy lợi mà không đến, đó là giặc mệt nhọc;
Chim quây quần đến, như thế ở đó không có gì;
Ban đêm mà la ó, đó là giặc sợ hãi;
Quân lính náo động, đó là tướng không được tôn trọng;
Cờ xí lay động, đó là giặc rối loạn;
Lại sĩ giận dữ, đó là giặc mỏi chán;
Thưởng nhiều lần, đó là giặc cùng quẫn;
Chỉ nghĩ đến sự trừng phạt, đó là giặc bị khốn đốn;
Trước mạnh bạo rồi sau kiêng sợ quần chúng, đó là giặc không tinh nhuệ;
Đến giao phó rồi từ biệt, đó là giặc muốn nghỉ ngơi;
Tặng biếu nhiều mà lời ngọt ngào, đó là giặc muốn dẫn dụ bên ta đó.

XXXXV TÌNH CẢNH(1) CỦA TƯỚNG SÚY

Pháp làm tướng là:
Giếng của quân chưa múc nước lên, thì tướng không được kêu khát;
Cơm trong quân chưa thổi nấu, thì tướng không được kêu đói;
Lửa trong quân chưa nhen nhúm, thì tướng không được kêu lạnh;
Màn của quân chưa giăng, thì tướng không được kêu nóng;
Hè không phẩy quạt, đông không mặc áo dạ;
Mưa không trương lọng, tình cảnh của tướng súy phải giống như quân lính

hết thảy.

_______________________________
Trong chính văn, chữ “tình” có nghĩa là tình cảnh vật chất.

XXXXVI UY LỆNH

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.