THÁP TOKYO - Trang 158

chiếc túi nhỏ vẫn quàng qua người.

“Vì cậu, tớ sẽ về!” Yoshida đã nói vậy. Gã không tài nào hiểu nổi tại sao

cô ta phải nói năng theo cái kiểu đó. Mọi việc đang thuận buồm xuôi gió,
gã không thể tưởng tượng nổi rằng sẽ có lúc bị Yuri nghi ngờ một cách vô
căn cứ - cho dù vết thương lòng mang tên Atsuko có là sự thật.

“Tớ sẽ giải quyết mọi chuyện với cô ta. Yuri, tớ sẽ không để cậu phải

buồn nữa.”

Yuri khe khẽ gật đầu. Trên môi cô nở một nụ cười như nắng mùa thu. Và

gã cảm thấy mình vừa được cứu rỗi.

Không còn biết trông cậy vào ai, mẹ Toru hết thở ngắn lại than giài

khuyên can cậu nên một vừa hai phải, chớ biến mình thành trò cười cho
thiên hạ.

Cậu không buồn giải thích cho bà hiểu rõ về mỗi quan hệ của cậu với

Shifumi. Có nói cũng không đời nào bà chấp nhận.

“Dù gì con cũng quyết rồi, con chỉ muốn thông báo cho mẹ biết vậy

thôi.”

Shifumi rất đỗi ngạc nhiên khi cậu nói muốn được nhận vào làm việc tại

cửa hàng. Vẻ mặt cô đã nói lên tất cả, rõ ràng cô chưa từng nghĩ tới phương
án đó.

“Nếu được thì lúc nào cũng có thể ở bên nhau, thậm chí đi nước ngoài

công tác cũng chẳng khi nào phải xa cách.”

Toru chậm rãi trình bày từng ý tưởng một, sao cho Shifumi có thể hình

dung ra tất cả.

“Và thế là chúng ta khong tồn tại bên nhau mà chúng ta vẫn có

thể sống bên nhau.”

Cậu và Shifumi vừa dùng xong bữa tối tại quán ắn Ý ưa thích của cô ở

Aoyama. Những ô cửa sổ lớn mở toang. Cơn mưa cuối hạ lặng thầm xoa
dịu từng con phố.

Cậu đã nói xong mà Shifumi vẫn chưa đáp lại lời nào. Giờ cao điểm,

nhân viên phục vụ hối hả chạy qua chạy lại.

“Liệu chúng mình có được như vậy không nhỉ…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.