THÁP TOKYO - Trang 34

“Vâng, con về thôi.”
Khu phố Ginza vào thời khắc tháng Mười hai. Dọc đường ra ga, cha

Toru tạt vào máy bán tự động mua thuốc lá.

“Cho bố gửi lời hỏi thăm mẹ.”
“Vâng.”
Vào tận cửa soát vé, hai bố con mới chia tay.
Hồi cậu mới bắt đầu gặp riêng Shifumi, mẹ cậu đã từng cật vấn: “Này,

con đang hẹn hò với Shifumi đấy hả?” Bà nói từ hẹn hò cứ như thể nắm rõ
những gì ẩn chứa trong đó. Ngay cả việc gặp gỡ ở đâu, ăn gì và cậu lên taxi
về từ chỗ nào.

“Shifumi khen con rất lịch lãm. Cô ấy cũng khá thú vị đấy chứ?”
Đó là lần duy nhất Toru thấy ấm ức với việc làm của Shifumi.
“Chị xin lỗi nhé.” Shifumi lúng túng mở lời khi hai người gặp lại nhau

sau đó. “Nhưng giấu giếm thì cũng kỳ lắm.”

Toru yên lặng. Cậu chẳng nghĩ ra lý do gì để căn vặn, vả lại đó cũng là

việc cực chẳng đã.

“Chẳng phải cứ giấu giếm mãi thì nghĩa là những gì mình đang làm là

xấu xa ư?”

Quả vậy. Càng nghe Shifumi nói, cậu càng thấy việc nói ra là tất yếu.
“Cứ bảo mẹ cậu là thì thoảng mình gặp nhau thế thôi.”
Toru chẳng có lý do gì phản đối ý kiến đó.
Nếu là bây giờ, Toru thầm nghĩ trong lúc bước trên con dốc thoai thoải

sau khi xuống ga Kamiya. Nếu là bây giờ đố cô ấy dám báo cáo nhất cử
nhất động như thế. Chẳng lẽ lại nói rằng thì thoảng em vẫn gặp cậu ấy, thi
thoảng còn ngủ với cậu ấy nữa.

Đêm đông giá lạnh. Hơi thở phả ra những làn khói trắng. Leo lên giữa

những con dốc này, ngoảnh lại là nhìn thấy tháp Tokyo, ngay chính diện.
Trong đêm, dải đèn sáng chạy theo viền tháp khiến người xem ngỡ như bản
thân nó đang tỏa sáng, sừng sững chĩa thẳng vào màn đêm.

Về nhà vẫn chưa thấy mẹ đâu, Toru đi tắm rồi lôi sữa tươi ra uống. Đó là

đồ uống khoái khẩu của cậu, không cần cho đường mà uống vào vẫn cảm
nhận được vị ngọt bùi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.