THÁP TOKYO - Trang 87

cậu nhét tất cả quần áo vào đó. Toru thích những thứ xung quanh mình thật
nhỏ nhắn. Điều đó khiến cậu thấy yên tâm vì nhìn một cái là bao quát được
hết.

Cậu rút trong kệ sách ra tập ảnh mà gần đây cậu thấy hay và mua luôn ở

cửa hàng của Shifumi.

“Sở thích tao nhã nhỉ.”
Lúc ở quầy tính tiền, Shifumi đã nói như vậy.
Gọi đến cho cô ấy xem nào, ý nghĩa ấy lướt qua đầu và Toru đi ra phòng

khách. Bảo trong phòng mình không có điện thoại thì hầu hết đám bạn cậu
đều lấy làm ngạc nhiên, nhưng mẹ cậu hiếm khi ở nhà nên dù thế Toru
cũng không cảm thấy mất tự do.

Không ai nhấc máy. Sau năm hồi chuông chờ là một giọng nữ vang lên,

số máy quý khách đang gọi hiện giờ đang bận, xin vui lòng gọi lại sau.

Khoảng cách trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. Shifumi đang ở nơi mà cậu

không tài nào với tới được. Do dự một hồi, Toru chui tọt vào phòng mình,
trong lòng hổ thẹn vì cú điện thoại bất thành vừa rồi. Và thế là cậu lại thừa
thãi thời gian.

Koji vẫn chưa có linh cảm trước về một kỳ nghỉ hè tồi tệ nhất sắp đến.
Nghĩ rằng cũng đã đến lúc phải đi xin việc, đồng thời cũng định tìm hiểu

thông tin về một hai chỗ có cựu sinh viên trong trường nhờ giới thiệu giúp,
nhưng Koji biết gã sẽ lựa chọn cách nào đó hiệu quả hơn.

“Ôi giời, vào đây thì toàn lũ đực rựa với nhau, nhìn chán chết.”
Yamamoto lẩm bẩm tại bàn trong một quán rượu ồn ã.
“Thích thì đi đến chỗ nào có đàn bà mà chơi.”
Koji bực mình liếc sang Yamamoto. Thằng này không tệ nhưng yếu ớt

quá. Chẳng dám làm chuyện gì cả.

“Với tớ thì đực rựa cũng chẳng sao.”
Hashimoto cười hềnh hệch, hắn uống sinh tố bưởi bằng chiếc cốc vại to

tướng.

“Chẳng sao thì cũng khiếp đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.