THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 1053

- Vì vậy hung thủ giết phụ thân của cô không nhất định là danh gia sử

thương, nhưng hắn nhất định là bạn của ông ta.

Vương đại tiểu thơ không nói gì, chỉ mở tròn cặp mắt, nhìn gã thanh niên

trẻ tuổi.

Ánh mắt cô lộ một nét biểu tình của một cô bé lần đầu tiên nhìn thấy châu

báu.

Đinh Hỷ nói:
- Bởi vì là bạn bè, vì vậy phụ thân của cô mới chuẩn bị rượu thịt trong thư

phòng đợi y, y mới có cơ hội thình lình rút cây đoản thương trong người ra,
đâm vào chỗ yếu hại của ông ta.

Bởi vì phụ thân của cô không có tý cơ hội ngay cả để đề phòng, vì vậy bát

đũa trên bàn cũng không bị đụng phải.

Y lại chầm chậm nhấp một miếng rượu, hững hờ nói:
- Đấy chẳng qua là tôi suy luận ra thôi, tôi nghĩ chưa chắc là đã đúng.
Vương đại tiểu thơ lại chăm chú nhìn y một hồi lâu, ánh mắt long lanh,

làm như một thiếu nữ lần đầu tiên được đeo đồ nữ trang vào.

Đặng Định Hầu mỉm cười nói:
- Bây giờ cô cũng đã rõ, cái danh hiệu Đinh Hỷ thông minh ấy từ đâu mà

ra.

Vương đại tiểu thơ không nói gì, cô từ từ đứng dậy.
Hiện tại cũng đã khuya lắm, ngoài song cửa sao trời lấp lánh, tựa như ánh

mắt của cô.

Gió từ dãy núi xa xa thổi về, dãy núi in hình mông lung.
Cô bước lại song cửa, nhìn về dãy núi mông lung ấy, một hồi thật lâu, mới

chầm chậm nói:

- Tôi có nói, ngày mười ba tháng năm là một ngày rất đặc biệt, không phải

chỉ vì hôm đó cha tôi chết.

Đặng Định Hầu hỏi:
- Hôm đó còn có điều gì khác thường?
Vương đại tiểu thơ nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.