THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 1104

Vương đại tiểu thơ nói:
- Không lẽ rắn không biết bò vào xe sao?
Cô nhoẽn miệng cười tươi nói tiếp:
- Nếu ông sợ tôi, tôi có thể ngủ xa xa ông một chút. Tôi ngủ ngon lắm,

không lăn lại một bên ông đâu.

Cô ngủ không ngon tý nào, các cô gái còn trẻ tuổi, không bao giờ ngủ

ngon được, huống gì, cỡ một đại tiểu thơ quen thói được nuông chiều như
cô, ngủ ở một nơi như thế này, dĩ nhiên là không yên.

Trong giấc ngủ, cô bỗng lăn qua một bên, một bàn tay đè vào ngực của

Đặng Định Hầu.

Bàn tay của cô mềm mại mà xinh xắn.
Đặng Định Hầu không dám động đậy tý nào.
Y không phải là thứ quân tử ngồi yên không bị cám dỗ, đối với các cô gái

trẻ tuổi, y vốn rất có nhiều hứng thú.

Có điều cô gái này...
Y thở ra, cấm mình nghĩ tiếp.
Y bắt đầu nghĩ đến Đinh Hỷ...
Người thanh niên trẻ tuổi này quả thật có nhiều chỗ hay, y rất thích người

này, giống như y thích một người anh em ruột thịt của mình.

Y lại nghĩ đến bà vợ của mình...
Mấy năm sau này, y lơ là với bà ta lắm, nhưng bà ta vẫn là một người vợ

hiền.

Lúc y cần thiết, dù bà ta đang ngủ say, trước giờ vẫn không hề cự tuyệt

với y.

Nghĩ đến những đêm ân ái triền miên trong thời tân hôn, nghĩ đến sự chìu

chuộng ôn nhu, cơ thể mềm mại của bà, nghĩ đến cặp đùi thuôn dài no tròn...

Y lại cấm mình đi nghĩ tiếp.
Lại có một trận gió thổi qua, y nhè nhẹ sờ vào vết thương trên cánh tay, y

bỗng cảm thấy mệt mỏi, mệt mỏi vô cùng...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.