THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 111

- Tờ giấy đề gì vậy?
Hai người nhìn nhau một cái, cùng đi bọc lại hai bến tới chỗ tảng đá.
Bốn bề yên lặng hoàn toàn, không một tiếng động. Gió thổi đến mùi thơm

tho của cây cỏ, mùi mát mẻ của nước suối.

Trời đất vẫn còn mỹ lệ u tĩnh như bao giờ.
Chỉ có hạng người tùy thời tùy lúc lấy sinh mạng ra mạo hiểm như bọn

họ, mới cảm thấy được cái sát cơ trong sự u tĩnh an tường đó.

Chỉ có những nguy hiểm không thây được mới là nguy hiểm chân chính.
Bọn họ rốt cuộc đã đến bên cạnh tảng đá. Tiểu Vũ hất tảng đá ra, Cao Lập

cầm tờ giấy lên.

Giấy ướt nhẹp, trên đó có đề mấy chữ lem nhem, hình như là:
“Cẩn thận…”.
Bọn họ chỉ mới nhận ra được hai chữ, trên vách núi đã có hòn đá lớn

khổng lồ lăn xuống chỗ bọn họ đang đứng.

Dĩ nhiên bọn họ có thể tránh ra hai bên dễ dàng.
Nhưng bọn họ không làm vậy.
Bao nhiêu năm qua, bọn họ đã đùa quen quá với những thứ nguy hiểm

như thế này, nhưng những trò đùa này không phải là nguy hiểm.

Chỉ cần phản ứng nhanh nhẹn một chút là có thể tránh khỏi dễ dàng.
“Mười lăm tháng bảy” dĩ nhiên không cho rằng trò đùa ấy sẽ giết được

bọn họ.

Bao nhiêu năm kinh nghiệm vào sinh ra tử, làm cho bọn họ cảm thấy phía

sau trò đùa ấy, nhất định còn ẩn tàng âm mưu còn nguy hiểm đáng sợ hơn
nhiều.

Vì vậy, tảng đá khổng lồ đang lăn xuống, không những bọn họ không

nhảy ra hai bên tránh né, ngược lại, còn xông đến, chỉ trong một tích tắc
trong đường tơ kẽ tóc, từ trước tảng đá rơi ầm xuống, xông ngược lên, xông
lên ba trượng.

Bàn tay của bọn họ lập tức bám ngay vào những dây đằng la trên vách

núi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.