THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 1225

Y chạy không xong.
Sáu gã đại hán tay cầm thanh la đang đứng chắn trước cửa.
Trương Lung Tử chỉ còn nước nhìn Tiểu Mã thở dài nói:
- Ta không mạnh giỏi. Không mạnh giỏi tý nào.
Tiểu Mã hỏi:
- Tại sao lại không mạnh giỏi?
Trương Lung Tử nói:
- Gặp phải người xui tận mạng như ngươi, sao ta còn khá lên gì được?
Tiểu Mã cười lớn, bước lại ôm lấy vai của y, xem ra bọn họ vốn là bạn cũ,

mà lại là bạn thân.

Một kẻ lãng tử như Tiểu Mã, tại sao lại là bạn lâu năm của một người làm

nghề da thuộc?

Lai lịch của gã vá giày này, chắc chắn là có chỗ nghi ngờ.
Lam Lan không hề muốn hỏi đến lai lịch của y. Chuyện cô đang nghĩ tới

hiện giờ, là làm sao qua được núi, bình an qua được núi.

Núi Lang Sơn.
Cô nhịn không nổi hỏi:
- Tại sao anh không hỏi thử y, có chịu đi theo chúng mình không?
Tiểu Mã nói:
- Nhất định là chịu.
Lam Lan hỏi:
- Sao anh biết?
Tiểu Mã nói:
- Y đã gặp tôi rồi, còn có cách nào khác hơn nữa?
Gương mặt của Trương Lung Tử càng lúc càng khó coi, y hỏi dò:
- Chắc các ngươi không tính bắt ta đi qua núi Lang Sơn đâu phải không?
Tiểu Mã nói:
- Không phảí phía sau còn có ba chữ.
Trương Lung Tử hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.