THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 1255

- Người này thiếu bà một món nợ ân tình?
Bà già gật gật đầu, nói:
- Chỉ tiếc là chưa chắc ngươi đã gặp được y, bởi vì y là loại sói đêm, trời

sáng không bao giờ xuất hiện.

Thường Vô Ý nói:
- Tôi có thể chờ trời tối đi tìm y.
Bà già nói:
- Ngươi nhất định không được đi tìm y, phải để y đi tìm ngươi.
Biểu tình của bà ta rất nghiêm trọng:
- Trước mặt những người sói khác, nhất định không được đề cập đến y.
Thường Vô Ý còn muốn hỏi tới, bà già đã ngủ mất. Bỗng ngủ ngay ra đó.
Thường Vô Ý đành phải rón rén đi ra, đợi y ra khỏi phòng, người của bà

già lại co rúc lại thành một đống, xê vào trong một góc, bà ta lại biến thành
mệt mỏi, già yếu, kinh hãi, hoảng sợ không thể tả.

Thường Vô Ý ngồi xuống, ngồi đối diện với Lam Lan. Cặp mắt sắc bén

như lưỡi đao, đầy những tia máu đỏ.

Y đã quá say.
Trước giờ y rất ít uống rượu, tửu lượng của y không tới đâu cả.
Lam Lan nói:
- Các người nói gì trong đó, bên ngoài này bọn tôi đều nghe cả.
Thường Vô Đạo biết.
Y vốn hy vọng bọn họ đều nghe được hết, đở mất công y phải lập lại.
Lam Lan nói:
- Cái vị bà bà này rốt cuộc là ai vậy?
Thường Vô Ý nói:
- Là một bà bà.
Lam Lan chớp mắt, nói:
- Tôi nghĩ bà ta phải là một nhân vật tiền bối trong võ lâm, không những

vậy võ công còn rất cao cường.

Thường Vô Ý bỗng quay người lại nhìn đăm đăm vào Tiểu Mã hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.