THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 131

Tiểu Vũ không trả lời.
Biểu tình trên gương mặt của y rất kỳ quái, phảng phất có vẻ kinh ngạc,

lại phảng phất có vẻ sợ hãi.

Nếu y đã tính đúng không phải là người trong tổ chức rượt lại, tại sao y

phải sợ hãi?

Tuy Cao Lập nghĩ không ra, y cũng không hỏi thêm.
Y biết Tiểu Vũ đã không muốn nói chuyện gì, bất cứ ai cũng khó mà hỏi

cho ra.

Tiểu Vũ trầm ngâm một hồi thật lâu, y bỗng hỏi:
- Đại Tượng đâu rồi?
Cao Lập nói:
- E là ngủ rồi.
Tiểu Vũ hỏi:
- Ngủ ở đâu?
Cao Lập nói:
- Anh muốn tìm lão?
Tiểu Vũ gượng cười một tiếng, nói:
- Tôi… tôi có thể đi tìm lão tán chuyện một lát được không?
Cao Lập cười cười nói:
- Không lẽ anh không nhìn ra lão ta là người không thích chuyện trò sao?
Ánh mắt của Tiểu Vũ loang loáng, thần sắc càng lộ vẻ kỳ quái, y chầm

chậm nói:

- Không chừng lão ta thích chuyện gẫu với tôi đấy.
Cao Lập nhìn y chăm chú, một hồi thật lâu, rốt cuộc y gật gật đầu nói:
- Không chừng là vậy, trên đời này vốn có rất nhiều chuyện thật kỳ quái.

Đại Tượng chưa ngủ.
Lúc lão ra mở cửa, chân lão còn đang mang giày, cặp mắt còn chưa có vẻ

ngái ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.