THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 1322

- Cơm nước của chúng tôi là thứ thượng hảo hạng, vì vậy lúc nào cũng có

khách.

Đấy cũng là lời nói thật.
Hiện tại trời còn chưa sáng hẳn, nơi đây đã có khách rồi.
Chỉ có một người.
Một lão già vừa ốm yếu vừa khô khan, mặc một chiếc cẩm bào bằng lụa.
Hiện tại chỉ mới tháng chín, trời còn đang rất nóng.
Lão ta mặc một chiếc cẩm bào, không những vậy còn mặc cẩm bào ngồi

uống rượu, và đã uống đâu được năm ba cân rượu rồi.

Nhưng mặt lão chẳng thấy có một giọt mồ hôi.
Gương mặt lão đang sáng rực lên.
Sáng vì lửa trong chiếc dọc tẩu!
Một cây dọc tẩu dài năm thước, so với cánh tay con nít còn muốn lớn

hơn, bất cứ ai nhìn qua cũng biết nó làm bằng sắt ròng.

Đầu dọc tẩu càng đáng sợ, trong đó tiêm vào không phải là nửa cân thì

cũng là sáu lạng thuốc.

Cứ theo Trương Lung Tử ngồi suy tính, cây dọc tẩu ít nhất cũng nặng hơn

năm chục cân, còn Tiểu Mã thì chừng tám chín chục cân.

Cây dọc tẩu nặng như vậy, lại được một lão già ốm yếu khô khan cầm

trong tay, như cầm một cọng cỏ khô.

Gương mặt sáng rực của lão tuy vàng khè ốm nhách, nhưng lại đầy khí

phách oai nghiêm không tả được.

Lão ta ngồi tùy tiện ngay ra đó, khí phái trông đã rất lớn lao, rất ít người

nào có thể sánh kịp.

… Bốc Chiến!
Một con sói già nhất trên Lang Sơn!
Mọi người ai ai cũng đều nhận ra lão ta là ai, cặp mắt loang loáng của lão

đang nhìn lom lom vào đám người đó, lão bỗng hỏi:

- Ai là người đã giết Thiết Tam Giác?
- Ta!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.