THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 1377

Cô không còn là chính mình, cô đã hiến dâng mình cho thần Thái Dương.
Tiểu Mã xông lại, nhảy xuống hồ.
Không có ai cản trở y.
Thuyền hoa đang ở giữa hồ, y dùng tận sức lực bơi lại, nhưng thuyền hoa

đang từ từ trôi về hướng khác.

Y bơi lại, thuyền hoa đã đi xa.
Chiếc thuyền hoa ấy chính như một đóa hoa trong mộng, một mảnh sương

mù trong gió, một mảnh trăng trong nước. Y thấy được, nhưng vĩnh viễn
không bao giờ bắt được.

Tịch dương đã chìm xuống.
Màn đêm đen tối, không biết lúc nào, đã bao trùm vạn vật. Núi non, nước

hồ, đều chìm vào trong bóng tối.

Gã sứ giả thần Thái Dương lúc nãy còn đang sáng chói trước ánh tà

dương, bây giờ đã biến thành một cái bóng đen ngòm.

Nhưng y vẫn còn ở đó, vẫn còn đứng bên bờ hồ, lạnh lùng nhìn Tiểu Mã

đang vùng vẫy trong hồ, vừa bơi rượt theo, vừa la hét.

Chỉ tiếc là tiếng la hét của y không có ai trả lời, y đang rượt theo hình như

là một ảo ảnh nào đó không thể nào bắt được.

Đêm càng khuya, bóng tối càng dày đặc.
Nước hồ lạnh buốt.
Y bỗng cảm thấy trong lòng một trận đau đớn, thấm nhập vào tứ chi, vào

trong xương tủy.

Người y chìm xuống, chìm sâu vào nước hồ buốt giá.
Không còn nước đâu, chỉ có lửa.
Ngọn lửa đang cháy hừng hực.
Ngọn lửa thiêu đốt không ngớt, làm người ta hầu như mở mắt không ra.
Nhưng Tiểu Mã rốt cuộc cũng mở được mắt ra.
Trong ngọn lửa hình như cũng có một bóng người, ngọn lửa tựa như bông

hoa, người đang đứng trong hoa.

- Tiểu Lâm, Tiểu Lâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.