THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 1382

Tiểu Mã nói:
- Người các người hận nhất vốn là tôi thì phải.
Sứ giả cũng không phủ nhận.
Tiểu Mã nói:
- Người trong kiệu chỉ bất quá là một người qua đường lạ mặt, không

những vậy, còn bị bệnh nặng.

Sứ giả nói:
- Ừ.
Tiểu Mã hỏi:
- Hiện tại, các người thà vì y mà thả cho ta ra, y đối với các người quan

trọng ra sao?

Sứ giả trả lời rất gọn ghẽ:
- Y rất có giá trị.
Tiểu Mã hỏi:
- Bao nhiêu tiền?
Sứ giả nói:
- Nhiều đến độ ngươi nằm mộng cũng nghĩ không tới.
Tiểu Mã không nói gì nữa.
Y chỉ muốn mửa.
Y thấy lão Bì đang bò lại, đang tính hôn lên bàn chân sứ giả.
Y nghĩ không ra, làm sao một người lại có thể thay đổi đáng sợ như thế

chỉ trong có khoảng thời gian một ngày.

Sứ giả nói:
- Ngươi phải nên cảm kích ta, ta không để cho ngươi ăn cỏ, nhưng ta đã

cho ngươi uống một thứ thuốc khác!

Ngón tay của Tiểu Mã lạnh buốt, y nhịn không nổi hỏi:
- Thuốc gì?
Sứ giả nói:
- Dĩ nhiên là thuốc độc.
Tiểu Mã nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.