THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 164

mặt y, ngay cả một thớ thịt cũng không cử động một mảy may.

Thu Phong Ngô không thể không bội phục, trước giờ y chưa bao giờ gặp

qua một người trấn tĩnh như người này.

Y cũng cười một tiếng, nói:
- Còn người nào khác nữa? Có phải ở phía sau nhà chuẩn bị nổi lửa?
Tây Môn Ngọc nói:
- Đúng vậy.
- Đốt lửa để ngăn chặn đường thoái lui của chúng tôi trước, sau đó bọc lại

trước cùng các ông giáp công hai bên trước sau.

Tây Môn Ngọc nói:
- Hình như chú rất hiểu tôi.
- Tôi học nhanh lắm.
Tây Môn Ngọc thở dài:
- Chú đúng là làm bang thủ rất đắc lực cho tôi.
Ánh mắt của y bỗng di chuyển từ người của Thu Phong Ngô sang tới

người Song Song.

Song Song còn đang đước trước cửa, đứng dưới ánh mặt trời.
Bàn tay nhỏ bé yếu đuối của cô đang tựa vào khuôn cửa, hình như tùy

thời tùy lúc đều có thể ngã xuống.

Nhưng cô không hề ngã xuống.
Thân hình của cô hình như đã hoàn toàn cương cứng, gương mặt cô lộ

một nét biểu tình không sao hình dung được.

Tuy cô chưa ngã xuống, nhưng cả người cô hình như hoàn toàn tan rã ra.
Không có ai có thể tưởng tượng ra cái tư thế, cái biểu tình ấy ra sao. Thu

Phong Ngô không nỡ quay đầu lại nhìn cô, y bỗng cười một tiếng nữa, hỏi:

- Lửa đã đốt lên chưa?
Tây Môn Ngọc nói:
- Còn chưa đốt.
- Tại sao còn chưa đốt?
Tây Môn Ngọc hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.