THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 207

- Đó bất quá vì lúc ấy hắn còn chưa thấy ra là anh đối với Song Song tình

cảm ra sao.

Y lại nhìn chằm chằm vào Cao Lập, nói từng tiếng một:
- Tôi hỏi anh, lúc anh về đó, nếu y kề thanh kiếm vào cổ Song Song, đòi

đổi cái mạng của Song Song lấy cái mạng của anh thì anh sẽ tính sao?

Cao Lập bỗng thấy cả người lạnh toát.
Thu Phong Ngô nói:
- Anh biết rõ là anh chết rồi thì Song Song cũng không sống nổi nữa. Hắn

biết rõ là anh nhất định không nỡ nhìn Song Song chết trước mắt mình, phải
không?

Cao Lập bỗng ngã ầm ra, ngã xuống giường, mồ hôi tuôn ra như mưa. Y

bỗng phát giác ra hai năm nay Thu Phong Ngô không những càng thêm lão
luyện mà tư tưởng của y lại càng chu mật, đã ngấm ngầm có một thứ khí độ
và oai nghi của một bậc tông chủ.

Những gì y đã được không phải chính là cái mà Cao Lập đã đánh mất

sao?

Nhưng giữa hai người, rốt cuộc ai là người hạnh phúc hơn? Hạnh phúc và

bất hạnh vốn không phải là thứ tuyệt đối.

Nếu ta muốn có thêm chút ít bên này thì phải bỏ bớt đi một chút bên kia.

Kiếp người vốn đâu cần phải nghiêm trọng quá thế.

Nghĩ đến đó, Cao Lập bỗng nói:
- Nếu tôi không để cho y có cơ hội kề thanh kiếm vào cổ Song Song thì

sao?

Thu Phong Ngô bật cười. Y vừa cười vừa nói:
- Câu nói này mới giống như là lời anh nói.
Cao Lập nói:
- Tôi biết anh bây giờ đã là chủ nhân của Khổng Tước Sơn Trang.
Thu Phong Ngô nói:
- Gia phụ tôi đã qua đời.
- Vì vậy tôi đến đây nhờ anh một chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.