THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 210

Không lẽ bọn họ không phải là người mà là quỷ u linh từ dưới lòng đất

chui lên phòng thủ nơi cấm địa này.

Cửa đã mở.
Thu Phong Ngô không biết kéo nhẹ vào chỗ nào đó mà cánh cửa nặng

ngàn cân bỗng trượt ra như kỳ tích.

Một luồng hơi lạnh âm u tạt vào trong mặt.
Bên trong là một căn phòng bằng đá thật rộng rãi. Trên vách đầy những

rong rêu, có để sáu cây trường minh đăng.

Ánh đèn cũng u ám như lửa quỷ.
Trong phòng bốn bề là binh khí để trên giá, đủ các loại binh khí ngoại

môn, có loại Cao Lập chưa bao giờ thấy qua.

Thu Phong Ngô đẩy một khối đá ra để lộ trên vách đá một cái kệ bằng sắt.
Khổng Tước Linh chắc là để trong kệ bằng sắt đó.
Đến bây giờ Cao Lập mới chân chính hiểu rõ cái thứ mình yêu cầu trân

quý biết bao nhiêu.

Dù cho bạn bè có tốt đến đâu, chuyện yêu cầu của y cũng là nhiều quá.
Thu Phong Ngô mở kệ sắt, từ từ lấy ra một cái ống tròn lóng lánh màu

vàng rực rỡ.

Bên ngoài ống rất trơn láng, xem ra thậm chí rất bình thường, chỉ bất quá

là làm bằng vàng ròng thế thôi.

Cái gì càng thần bí thì bên ngoài xem ra càng bình thường. Cũng chính vì

vậy mà nó mới giữ được vẻ thần bí đó.

Thu Phong Ngô dùng hai tay cầm lên, đưa tới trước mắt Cao Lập. Gương

mặt của y cũng biến thành nghiêm trang, nghiêm trang đến độ muốn biến
thành bi ai.

Cao Lập nhìn y, nhìn Khổng Tước Linh trên tay y, trong lòng bỗng dâng

lên một cảm giác thống khổ.

Trừ bọn họ ra, không ai hiểu nổi cảm giác ấy từ đâu đến. Một hồi thật lâu,

Cao Lập mới thở dài một tiếng, nói:

- Anh bất tất phải giao cho tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.