THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 232

Trong lòng y lại càng nhói lên kịch liệt. Cái thứ tình bạn hằng cửu bất

biến ấy, bỗng biến thành như cây kim, hình như đâm trái tim của y rướm
máu ra.

Thu Phong Ngô mỉm cười nói:
- Xem anh có vẻ mệt mỏi lắm.
Cao Lập gật gật đầu.
Không những y mệt mỏi, y đã sắp tan rã ra.
Thu Phong Ngô nói:
- Thật ra không cần phải vội vả quá như vây.
- Tôi…
Y vừa tính nói ra, làm như bỗng có đôi bàn tay vô hình bóp chặt lấy cổ

họng của mình.

Thu Phong Ngô nói:
- Chuyện đã giải quyết xong xuôi rồi?
Cao Lập lại gật gật đầu.
- Anh không cần dùng tới Khổng Tước Linh?
Cao Lập lắc lắc đầu.
Thu Phong Ngô cười nói:
- Tôi đã biết anh chẳng cần phải dùng đến nó, Ma Phong vốn chẳng phải

là đối thủ của anh.

Cao Lập nói:
- Nhưng tôi…
Thu Phong Ngô bỗng phát hiện ra thần sắc dị dạng của y, lập tức hỏi:
- Sao anh lại có một mình vây? Song Song đâu?
- Nàng… nàng vẫn thường.
Thu Phong Ngô thở phào một hơi, nói:
- Sao cô ấy không lại xem con của chúng tôi?
- Nàng… nàng…
Y thu hết can đảm, lớn tiếng nói:
- Nàng không lại, bởi vì nàng biết tôi làm chuyện không phải với anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.