THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 233

Thu Phong Ngô chau mày nói:
- Anh làm chuyện gì không phải với tôi? Chuyện gì?
- Tôi đã đánh mất Khổng Tước Linh của anh.
Y lấy hết can đảm trong người mình ra nói câu đó xong, sau đó cả người

y như muốn tan rã ra.

Không có tiếng nói, không có phản ứng.
Y không dám nghĩ Thu Phong Ngô nghe câu nói đó rồi sẽ có biểu tình gì

trên gương mặt.

Y không dám đối diện với gương mặt của Thu Phong Ngô.
Gió thổi qua, những chiếc lá phiêu phiêu rụng xuống, một chiếc, hai

chiếc, ba chiếc…

Sắc trời đã nhạt dần, ý thu càng nồng đậm.
Thu Phong Ngô vẫn còn chưa nói câu nào, chưa nói tiếng nào.
Cao Lập rốt cuộc nhịn không nổi, ngẩng đầu lên.
Thu Phong Ngô đang đứng đó như một pho tượng đá, trên gương mặt

không có lấy một biểu tình gì, gương mặt y trắng bệch như màn sương thu
trên đỉnh cây của ngọn núi xa xa.

Y cứ đứng yên lặng như vậy, không động đậy tí nào.
Lá rụng rơi trên đầu y, rơi xuống dưới chân y.
Y vẫn không động đậy.
Lá rụng rơi qua trước mặt y, đụng vào mặt y.
Y vẫn không động đậy, thậm chí còn không chớp cả mắt.
Mặt trời đã ngã bóng, ánh tịch dương đã như máu.
Rừng phong cũng đỏ rực lên như máu.
Sau đó màn đêm như một mạng lưới, bao trùm lấy vạn vật.
Gương mặt y không còn tươi tắn, ánh mắt y không còn rạng rỡ.
Y vẫn còn chưa động đậy, chưa nói một tiếng.
Cao Lập nhìn y, chỉ hận không xé tan mình ra, cắt từng khối từng khối

ném vào trong gió, ném vào trong bùn, ném vào trong lửa, cho lửa cháy
thành tro bụi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.