THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 28

Bạch Ngọc Kinh hỏi:
- Vì vậy cô mới trốn một mình ra đây?
Viên Tử Hà gật gật đầu, cô lại đi vân vê tà áo của mình.
Bạch Ngọc Kinh nói:
- Chuyện mình thấy được, nhất định sẽ không đẹp như chuyện mình nghe.
Viên Tử Hà còn muốn hỏi thêm, nhưng cô lại nhịn không nói.
Chính ngay lúc đó, bỗng lại có tiếng vó ngựa vang lên dồn dập, ba con

người vừa chạy như bay qua lúc nãy lại quay trở về.

Kỵ sĩ đi đầu bỗng quay ngược lá cờ lại, thò tay ra, trả thanh kiếm lúc nãy

trở về lại yên ngựa.

Còn hai người kia đồng thời ôm quyền thi lễ trên yên ngựa, sau đó lại

chạy biến mất trong màn mưa.

Viên Tử Hà mở to cặp mắt, cô cảm thấy vừa kinh ngạc vừa kỳ quái, lại

vừa phấn khởi hỏi:

- Bọn họ lại trả thanh kiếm về lại cho anh rồi kìa!
Bạch Ngọc Kinh cười cười.
Viên Tử Hà chớp mắt, cô hỏi:
- Anh đã biết bọn họ sẽ đem trả lại thanh kiếm cho anh trước rồi phải

không?

Bạch Ngọc Kinh lại cười cười.
Viên Tử Hà nhìn y, ánh mắt cô sáng rực lên, cô nói:
- Hình như bọn họ có vẻ sợ anh lắm.
Bạch Ngọc Kinh hỏi:
- Sợ tôi?
Viên Tử Hà nói:
- Anh… thanh kiếm này nhất định đã từng giết nhiều người lắm!
Cô tựa hồ phấn khởi đến mức giọng nói muốn run rẩy lên.
Bạch Ngọc Kinh hỏi:
- Cô xem dáng tôi có phải là kẻ đã từng giết người không?
Viên Tử Hà nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.