THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 355

Toàn thân của cô làm như bị nhìn cho mềm cả ra, tối đa chỉ có thể núp về

phía sau cái rương, mặt đỏ lên, miệng thì mắng nhỏ:

- Cái cặp mắt gian tặc của anh sao không chịu đi nhìn chỗ nào tốt tốt một

chút!

Nơi đây là một chỗ thật tốt.
Ngay cả Đoàn Ngọc cũng không ngờ được, ở một nơi hoang sơ như thế

này, lại có một chỗ tốt như vậy.

Nơi đây cũng có một căn nhà thật tinh trí, cơ hồ cũng giống như cái nơi

Hoa Dạ Lai đem y lại.

Nơi này lại là chỗ Hoa Hoa Phong đưa y lại. Đàn bà hình như có biện

pháp hơn đàn ông sao đó.

Hiện tại Hoa Hoa Phong đang ở bên trong thay đồ.
Hoa Hoa Phong còn chưa bắt đầu thay y phục.
Đồ ướt cô đã cởi hết ra, nhưng cô còn đang si người đứng ở đó, si người

ra như kẻ ngốc.

Phía trước có một cái gương bằng đồng trang điểm rất lớn, cô đứng trước

gương, nhìn vào người mình.

Cô không còn là một đứa bé.
Ngực của cô đã nhô cao, eo của cô rất nhỏ, hai cái đùi dài mà thẳng, nước

da cô trắng nõn nà trơn láng còn hơn là lụa. Chính ngay cả cô, cô cũng khó
mà tìm trên người mình một chỗ tỳ vết nào, chính ngay cả cô lúc nhìn chính
cô trong gương cũng có lúc rung động cả lên.

Đoàn Ngọc mà nhìn thấy, trong lòng y sẽ cảm thấy thế nào nhỉ?
Bàn tay của Hoa Hoa Phong nhẹ nhàng, chầm chậm, vuốt nhẹ từ trên

ngực xuống dưới...

Cửa sổ đã đóng chặt, bức màn đã kéo xuống.
Cô bỗng cảm thấy toàn thân đều nóng cả lên.
Cô cấm mình không được nghĩ tiếp, cấm bàn tay mình không được động

đậy.

Năm nay cô chỉ mới mười bảy tuổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.