THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 36

Bạch Ngọc Kinh rót ra một ly trà nguội, uống một hơi cạn ly, mới hỏi

tiếp:

- Trừ bốn người bọn họ ra, nơi đây còn ai lại nữa không?
Phương Long Hương nói:
- Ngươi có muốn đi ra nhìn nhìn một lát không?
Bạch Ngọc Kinh hỏi:
- Mấy người đó dễ nhìn lắm sao?
Phương Long Hương nói:
- Đúng vậy, người này càng dễ nhìn hơn người kia, càng lộng lẫy hơn

người kia.

Bạch Ngọc Kinh hỏi:
- Sao ngươi biết những người này lại đây?
Phương Long Hương cười cười nói:
- Ngươi đừng quên nơi đây là địa bàn của ai.
Bạch Ngọc Kinh cũng cười cười:
- Ta mà quên, tại sao lại uống say mèm bí tỉ ở nơi đây?
Phương Long Hương trừng mắt nói:
- Thì ra ngươi đã tính toán đâu vào đó, để ta lại làm bảo tiêu cho ngươi.
Bạch Ngọc Kinh cười nói:
- Bảo tiêu là ngươi, tính tiền cũng là ngươi, ta đã đến đây rồi, chuyện gì

cũng đều để ngươi toàn quyền lo liệu.

Phương Long Hương hỏi:
- Ngươi thì lo chuyện gì?
Bạch Ngọc Kinh nói:
- Ta chỉ lo ăn lo uống cho nhiều, ăn chừng nào ngươi la cứu mạng mới

thôi.

Phương Long Hương thở ra, y cười khổ nói:
- Xem ra, gã này ít khi đi lầm chỗ thì phải.
Phía trước dưới song cửa cái lầu, là một cái sân, không lớn cũng không

nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.