THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 387

Ánh trăng chiếu trên mặt hồ nước, nước hồ sáng rực như một tấm gương,

một chiếc thuyền con nho nhỏ đang đậu bên song cửa.

- Thì ra cô ta muốn từ chỗ này đi ra.
Đoàn Ngọc rốt cuộc cũng hiểu ra, y thở phào một hơi thật dài, rồi cười

nói:

- Thì ra nơi đây còn có con đường đi, tôi cứ ngỡ...
Hoa Hoa Phong lập tức ngắt lời y, nói lớn lên:
- Anh còn ngỡ gì nữa?
Mặt cô càng đỏ thêm, cô hằn học trừng mắt nhìn y rồi nói:
- Bọn đàn ông các anh đó, tại sao không đi nghĩ chuyện gì tốt đẹp một

chút?

Đêm.
Đêm trăng.
Mặt hồ dưới ánh trăng tựa như tấm gương, trên mặt hồ ánh trăng bàng

bạc, trong gió nghe như có mùi thơm của gỗ cẩm hoa.

Chiếc thuyền nhỏ lắc nhẹ trên mặt hồ, người trên thuyền lắc nhẹ mái

chèo.

Cái gì ôn nhu nhất nhỉ?
Mặt hồ? Hay ánh trăng? Hay là ánh mắt của người ấy? Người đã muốn

say, say không phải vì rượu.

Tây hồ tháng ba, Tây hồ dưới ánh trăng, không phải còn muốn làm người

ta say hơn là rượu?

Huống gì, người đang độ tuổi xanh.
Hoa Hoa Phong đưa một mái chèo qua cho Đoàn Ngọc.
Đoàn Ngọc lẳng lặng đón lấy, ngồi bên cạnh cô, hai cây chèo cùng đưa

xuống nước, cùng đưa lên không.

Chèo bật lên, nước bắn tung tóe như những thỏi bạc vụn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.