THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 386

- Không lẽ anh không nhìn ra lúc nãy tôi cứ mãi chờ anh nói câu đó, hiện

tại mới nói không phải là chậm lắm sao?

Đoàn Ngọc cũng nhịn không nổi cười nói:
- Chậm một chút còn hơn là không nói.
Hoa Hoa Phong nhoẻn miệng cười, quay người đóng cửa lại.
Rõ ràng là đi ra ngoài, tại sao lại bỗng nhiên đóng cửa?
Trái tim của Đoàn Ngọc bỗng đập lên thình thịch, đập nhanh lạ thường.
Hoa Hoa Phong lại khóa trái cửa lại.
Trái tim Đoàn Ngọc đã đập thiếu điều muốn nhảy ra khỏi lồng ngực,

trước giờ y chưa gặp phải hoàn cảnh nào như thế này.

Thật y không biết nên làm sao cho phải.
Hoa Hoa Phong đã quay lại mỉm cười nói:
- Hiện tại dù cái gã nằm bên kia có tỉnh lại, cũng không biết chúng ta đi

làm gì.

Cô cười thật ngọt ngào.
Đoàn Ngọc đỏ mặt ấp úng nói:
- Chúng ta đi làm gì?
Hoa Hoa Phong nói:
- Không phải anh nói đi câu cá sao?
Đoàn Ngọc nói:
- Câu cá trong phòng này?
Hoa Hoa Phong phì cười lên một tiếng, bỗng nhiên, mặt của cô cũng đỏ

lên.

Cô rốt cuộc đã hiểu ra Đoàn Ngọc đang nghĩ gì.
- Đàn ông thật không phải là thứ tốt lành.
Cô cắn môi, trừng mắt nhìn Đoàn Ngọc một cái, rồi bỗng bước lại, dùng

sức mở toang cửa sổ ra.

Bên ngoài song cửa là Tây hồ.
Căn nhà này vốn kiến trúc xây trên mặt hồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.