THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 443

Một người đã uống say tới sáu bảy phân rồi, muốn cho y ngừng lại, thật

còn khó hơn mèo đói không ăn vụng cá nhiều.

Không lẽ lão quỷ rượu này là thuộc hạ của Thanh Long hội, tai mắt của

Hoa Dạ Lai?

Mọi người đều ngưng hô hấp, ngay cả động đậy cũng không dám động

đậy tí nào.

Bọn họ đều là tay lão luyện giang hồ, đả thảo kinh xà là chuyện bọn họ dĩ

nhiên sẽ không làm.

Rồi cũng chờ xong được lão già quỷ sứ xuống hết con núi, từ từ tiếng

bước chân cũng đã hết nghe thấy nữa.

Vương Phi mới nhịn không nổi mở miệng nói:
- Không lẽ lão ta...
- Suỵt...
Y vừa nói có bốn tiếng, đã bị Hoa Hoa Phong chặn ngang!
Nhất định không được mở miệng! Nhất định không được mở miệng! Nếu

làm kinh động đến Hoa Dạ Lai, trách nhiệm ấy ai lại gánh cho?

Mọi người chỉ còn nước bấm bụng trầm tĩnh xuống, bò trên bùn đất chờ

đợi, mỗi người đều cảm thấy mình giống như con chó hoang không nhà
không cửa.

Cũng không biết đã chờ được bao lâu, Hoa Hoa Phong rồi cũng đứng dậy,

đưa tay vẫy vẫy ra dấu, muốn bọn họ tiếp tục lên núi.

Bấy giờ, chân của bọn họ không những lấm đầy là bùn, cả người cũng đều

là bùn, Đoàn Ngọc cả một đời chưa từng lúc nào xem ra bê bối quá như vậy.

Nhưng mọi người đều vẫn không một tí oán than lộ ra nét mặt, ngay cả

Nghiêm Cửu là con người thích sạch sẽ như vậy, cũng không hề có một lời
than thở.

Mỗi người ai cũng đều hy vọng bắt được con nữ tặc Hoa Dạ Lai, để báo

thù cho Nghiêm Tiểu Vân và giải oan cho Đoàn Ngọc, cho mọi người đều
hả giận một phen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.