THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 444

Mỗi người ai cũng tín nhiệm Hoa Hoa Phong, cái vị Thất Trảo Phụng

Hoàng đại danh thế kia, làm chuyện quả thật từng bước từng bước gian nan,
thận trọng già dặn, làm người ta lấy làm bội phục vô cùng.

Trên núi càng tối, càng lạnh.
Hoa Hoa Phong bỗng dừng lại, núp vào trong bụi cây.
Ngoài bìa rừng có một vách đá cheo leo, dưới đó còn có hai gian nhà gỗ,

bên trong còn để đèn.

Không lẽ đây là nơi trú ẩn của Hoa Dạ Lai?
Mọi người nằm phục xuống đất, ngay cả thở mạnh cũng không dám, hy

vọng có thể xông ngay vào trong nhà lập tức, chụp lấy Hoa Dạ Lai bắt giữ.

Nhưng Hoa Hoa Phong lại rất trầm tĩnh, xem ra cô đã có chủ ý định sẵn,

không chắc mười phần, cô nhất định không chịu vọng động dễ dàng.

Căn nhà gỗ không có lấy một chút động tĩnh.
Bọn họ lại đợi thêm một hồi thật lâu, làm như đã đợi được một trăm năm

rồi, Hoa Hoa Phong rốt cuộc mới thì thầm nói:

- Tôi vào đó một mình, các người ở ngoài này bao vây căn nhà gỗ, đợi tôi

hô lên, các người sẽ xông vào sau.

Tại sao cô muốn một mình xông vào chỗ nguy hiểm? Tại sao không xông

một lượt vào nhà quách?

Mọi người đều không hiểu.
Nhưng cô đã nói vậy rồi, nhất định là có đạo lý, mọi người đều chỉ có

nước nghe.

Hoa Hoa Phong đã nhấc người lên, như một làn khói nhẹ, tung về phía

trước.

Cái vị Thất Trảo Phụng Hoàng này, khinh công không kém cỏi tí nào. Chỉ

thấy cô ở ngoài căn nhà gỗ lại đứng đó nghe động tĩnh một hồi, mới đá tung
cánh cửa, nhảy vào bên trong.

Bấy giờ mọi người đều toàn bộ di triển thân hình bao quanh căn nhà gỗ

kín mít.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.